(VNC) Các nước Á châu chưa kịp vui xuân hết 3 ngày tết, thì ngày Mùng 3 tháng Giêng, năm Quý Tỵ, 12/02/2013, Bắc Hàn Cộng Sản bất chấp lời cảnh cáo nghiêm khắc của đàn anh Trung cộng, đã cho nổ thử nghiệm hạt nhân lần thứ 3 với cường độ mạnh hơn nhiều so với 2 lần trước vào năm 2006 và năm 2009, với một quả bom thu nhỏ. Theo thông tấn xã chính thức KCNA của Bắc Hàn: “Vụ thử nghiệm hạt nhân đã được tiến hành thành công”. “Cuộc thử nghiệm hạt nhân ở cấp cao này, khác với những lần trước, có cường độ mạnh hơn và sử dụng một quả bom thu nhỏ nhẹ hơn”. Bộ ngoại giao Bắc Hàn giải thích rằng: “Vụ thử hạt nhân lần này là nhằm đáp lại thái độ thù nghịch của Hoakỳ”. Đồng thời dọa:“sẽ có những hành động khác”. Rõ ràng là Bắc Hàn nhằm khiêu khích Mỹ. Trái lại, trong bài diễn văn về Tình Trạng Liên Bang, đọc tối hôm nay, tổng thống Hoa kỳ Barack Obama không hề nhắc tới vụ thử bom nguyên tử của Bắc Hàn hồi sáng. Đủ thấy tổng thống Obama và nước Mỹ không đặt vấn đề thử hạt nhân của Bắc Hàn ở tầm trọng yếu trong chiến lược toàn cầu của mình.
Nhưng Quốc Tế đã đồng thanh lên án vụ thử hạt nhân của Bình Nhưỡng. Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc, Ban Ki Moon cho biết: “Hết sức quan ngại trước hệ quả tiêu cực của một hành động có nguy cơ gây nên tình trạng bất ổn định sâu đậm, xâm phạm nghiêm trọng các nghị quyết của Hội Đồng Bảo An”. Tại New York, Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc họp khẩn cấp vào hôm nay. Hàn Quốc, nước giữ chức chủ tịch luân phiên của cơ chế này, đã kêu gọi các nước hành động mạnh mẽ để trừng phạt Bắc Hàn. Tổng thống Mỹ, Obama yêu cầu: “Các nước phải có hành động nhanh chóng và đáng tin cậy sau vụ thử hạt nhân của Bắc Hàn”. Moscow, Paris lên án vụ thử nghiệm. Luân Đôn, Berlin còn yêu cầu Hội Đồng bảo An có phản ứng mạnh mẽ. Phát biểu sau cuộc họp khẩn của Hội Đồng An Ninh Quốc Gia, thủ tướng Nhật bản, Shinzo Abe khẳng định: “Nhật bản đã xem xét mọi cách phản ứng, trong đó có cả biện pháp trừng phạt riêng của Nhật bản vào Bắc Triều Tiên”. Đương nhiên Hàn Quốc đã lên án vụ thử hạt nhân, xem đây là một sự vi phạn nặng nề các Nghị Quyết của Hội Đồng Bảo An, là:“Một đe dọa không thể chấp nhận được đối với an ninh của bán đảo Triều Tiên và khu vực Đông Á, thách thức toàn bộ cộng đồng Quốc Tế”.
Sở dĩ Bắc Hàn Cộng Sản coi thường lệnh trừng phạt về ngoại giao và kinh tế của Hội Đồng Bảo An, vì nước này là một quốc gia khép kín, tự cô lập, và thường xuyên bị cấm vận, nên ít được giao dịch hợp pháp với các nước khác, chỉ có trông nhờ vào sự trợ giúp kinh tế và chính trị của Trung cộng, và làm ăn chui về mặt cung cấp khí giới sản xuất từ Trung cộng, với những nước cùng một tần số khủng bố. Hay là nhận việc trợ nhân đạo từ Nam Hàn, hoặc Hoakỳ. Thế nên ảnh hưởng của lệnh trừng phạt kinh tế chỉ là mất nguồn cung cấp việc trợ của Nam Hàn và Mỹ, chỉ có dân chúng là đói khổ, còn giới cầm quyền và quân đội thì vẫn được vỗ béo bởi quy chế ưu đãi. Chính vì vậy mà giới lãnh đạo Bắc Hàn đã tận dụng thời cơ Trung cộng “phất cờ Đại Hán”. Huy động tinh thần Dân Tộc, thực hiện mưu đồ Bành Trướng khắp Á Đông, hòng tranh thắng với Mỹ. Tạo điều kiện cho Hoakỳ “Chuyển Trục Chiến Lược” sang Á châu – Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Thiết lập Liên Minh Quân Sự giữa Mỹ-Nhật-Ấn-Úc hậu thuẫn cho các nước Đông Nam Á đứng vững trước mối đe dọa của Trung cộng. Hiện nay giữa Hoakỳ và Trung cộng đang ở thế gìm nhau, mà không thể đánh nhau, lại cũng cần phải có nhau, nương vào nhau, lợi dụng nhau để thực hiện mưu mô của mình, khiến cho Bắc Hàn nắm lấy thời cơ này để thực hiện cho bằng được việc có vũ khí nguyên tử trong tay, nhằm thỏa mãn tinh thần tự tôn dân tộc, tự tin sánh ngang hàng với Hànquốc, kể cả Nhậtbản và Trung cộng.
Thực ra việc Bắc Hàn dù có thủ đắc vũ khí nguyên tử và hỏa tiễn tầm xa, thì chỉ là một nước “gây rối” đe dọa nền hoà bình thế giới, chứ không thể sánh ngang hàng với Nam Hàn là nước kỹ nghệ phát triển và dân chủ trọng pháp đuợc. Thế nhưng với thái độ ngang bướng bất chấp khuyến cáo của nước đàn anh Trung cộng. Đây là một dấu hiệu cho thấy Trung cộng đang bị đẩy vào thế ‘cô lập’ trên trường quốc tế. Đến một nước đàn em trong lòng bàn tay mình là Bắc Hàn cũng không xem lời cảnh cáo của Trung cộng ra gì. Tuần trước báo chí chính thức của Trung cộng đã từng cảnh báo là:“Trong trường hợp thử hạt nhân mới, Bắc Triều Tiên sẽ phải trả giá rất đắt”. Thậm chí còn nhắc tới những chữ tối kỵ là “cắt đứt quan hệ giữa hai đồng minh và dọa cắt giảm viện trợ”, vốn rất cần cho nền kinh tế kiệt quệ của Bắc Triều Tiên. Theo bà Stephanie Kleine-Ahlbrandt, giám đốc đặc trách Đông Bắc Á của tổ chức International Crisis Group cho rằng: “Bắckinh rất giận dữ về vụ thử nghiệm hạt nhân hôm nay, nhưng những biện pháp của Trungquốc, nếu có, chưa chắc đã làm Bình Nhưỡng chùn bước, bởi lẽ Bắckinh chỉ dám đi đến một mức độ nào đó thôi. Quan tâm hàng đầu của Trungquốc vẫn là sự ổn định của Bắc Triều Tiên”. “Bắckinh vẫn phải tiếp tục yểm trợ cho Bình Nhưỡng vì họ sợ chế độ Kim Jong-Un sụp đổ do động tác của các biện pháp trừng phạt nghiêm ngặt của quốc tế, dẫn đến việc hình thành một nước Triều Tiên Thống Nhất đồng minh của Hoakỳ, với việc tăng cường sự hiện diện quân sự của Mỹ ngay sát biên giới Trungquốc”.
Dù chế độ cộng sản Bắc Hàn dưới sự cai trị độc tôn, độc tài, độc ác, tàn bạo, nhẫn tâm với dân chúng của cha con Kim Jong-Un cách mấy, cũng không Hèn như bọn cầm đầu Việt cộng ở Hà Nội. Bọn Việt cộng vừa ác, vừa ngu, lại vừa hèn. Vì là cộng sản nên Hàn cộng, Trung cộng, Nga cộng, Việt cộng đều ác như nhau là điều tự nhiên, nhưng Ngu thì Việt cộng là ngu hạng nhất. Khi Trung cộng chỉ coi chủ nghĩa cộng sản là phương tiện để cai trị dân, nhằm phục hồi địa vị Đế Quốc Đại Hán, thì Việt cộng lấy chủ nghĩa cộng sản làm cứu cánh, dùng Tinh Thần Dân Tộc làm phương tiện để huy động sức dân đạt thắng lợi cho chủ nghĩa Mác – Lê và tư tưởng chết tiệt Hồ Chí Minh. Đến khi phải vất bỏ chủ nghĩa cộng sản đi để hội nhập với thế giới, thì Trung cộng trở thành một cường quốc bành trướng, còn Việt cộng trở thành một thuộc quốc chư hầu ‘cắt đất, dâng biển’ cho quan thầy, để mặc cho Trung cộng tha hồ cướp biển đảo và tài nguyên quốc gia. Đến khi Mỹ vào lại Việt Nam tạo điều kiện cho Việt Nam có cơ hội tự chủ với Tầu, thì Việt cộng cứ ôm chân Tầu, sợ Mỹ và chống lại Dân. Khiến cho Mỹ không thể trực tiếp giúp Việt Nam trở thành một nước Dân Chủ Trọng Pháp Phát Triển ngang tầm thế giới, mà phải dùng tới biện pháp ‘trung gian’ để cho cường quốc kinh tế dân chủ Nhật bản, trực tiếp vào giúp Việt Nam và các nước Đông Nam Á dân chủ hóa toàn vùng. Thực ra trong nhất thời, Trung cộng cũng nhằm vào địa vị của Nhật hiện nay. Nhưng tham vọng Đế Quốc quá nặng. Nên các nước láng giềng ghê sợ, mà Hoa kỳ không thể chấp nhận cho một nước độc đảng, độc tài thống trị Đông Nam Á.
Lý Đại Nguyên