Giàn khoan khủng, khoan vào lòng đất mẹ.
Từng mũi khoan làm rỉ máu non sông.
Tàu xâm lược húc vào tàu dân Việt.
Dùng Vòi rồng bắn nước hại dân ta.
Hoàng, Trường Sa lãnh thổ của Ông, Cha.
Ai mang nó làm quà dâng cho giặc?
Để hôm nay Con, Cháu bị dập vùi.
“Nhờ ơn Đảng” Bắc, Nam về một mối.
Con cháu Lạc Hồng tản lạc khắp năm châu.
Hoàng Sa kia Đảng ta “ tạm gửi Tàu”.
Trường Sa đây Đảng có nhường một bước.
Để “bạn bè” “ trông hộ” Gạc Ma.
Cùng Cộng sản có gì đâu phải sợ!
Thế giới đại đồng ai chẳng giống ai!
Không Tổ Quốc, không gia đình, không tôn giáo.
Đảng chỉ cần quyền lực mà thôi!
Không có Đảng; Hoàng, Trường Sa đâu có mất.
Giàn khoan kia sao dám lộng hành.
Không có Đảng làm sao “Ta thắng Mỹ”.
Đuổi Mỹ rồi nay “lạy Mỹ” làm chi?
Đế Quốc Mỹ chỉ là quân “giãy chết”.
Nay giúp ta 18 triệu Đô la.
Tiền của Mỹ là Tiền “Phản động”.
Đảng đâu cần chỉ cầm tạm cho vui.
Mua súng nước cùng đàn anh biểu diễn.
Để mặc giàn khoan hút máu non sông.
Cứ "mềm mỏng" lo gì không “chiến thắng”.
Họ khoan rồi căng thẳng làm chi.
Họ là bạn 16 vàng 4 tốt.
Tình đệ - huynh ta chấp nhận cúi đầu.
Miễn là Đảng vẫn nắm quyền sinh sát.
Nhựợng “chút biên cương, biển đảo có là gì”.
Ta chưa lấy để đời con đời cháu.
Trước mắt bây giờ là cái ghế phải yên.
Đảng lãnh đạo tha hồ “hợp tác”.
Cùng đàn anh hút máu đồng bào.
Là dân Việt cớ sao ta nín lặng?
Con cháu Vua Hùng oanh liệt bốn ngàn năm.
Sao ta phải cúi đầu làm nô lệ?
Công sản kia là lũ lai căng.
Thờ Các Mác - Lê – Mao – Hô chủ tịt.
Hãm hại giống nòi, xem nhẹ biên cương.
Ta không thể ngồi yên nhìn máu chảy.
Chết một lần cũng phải chết vinh quang.
Ngày 22/5/2014
Nguyễn Trung Tôn
ĐT: 0162.8387.716
Email:
nguyentrungtonth@gmail.com