Nó không ngu vì nếu ngu thì đã không leo lên được ghế ủy viên Bộ chính trị, nắm đầu hơn 3 triệu đảng viên không dại, cai trị 90 triệu người. Nó không “hèn với giặc, ác với dân” bởi vì Tàu khựa không phải là giặccủa nó và người Việt không phải là dâncủa nó; nó là đứa con hoang gọi Mao bằng nội, gọi Tập bằng cha. Nó cũng không khùng, không điên vì nó nói có chủ ý, có mục tiêu phục vụ thiên triều của nó.
Nó là ai? Nó là Phùng Quang Thanh, tên thái thú tay sai của Bắc Kinh và đang nắm đầu nắm cổ toàn thể quân đội của nước Việt Nam.
Tại hội nghị trực tuyến Chính phủ cuối năm 2014, tên Thái thú này đã nói: “vừa qua, trên mạng nói xấu cả Đảng, Nhà nước, Bộ Chính trị, cả lãnh tụ là rất căng, gây phân tâm…”. (1)
Ai nói xấu? Nói xấu điều gì? Không cần phải tìm kiếm đâu xa. Kẻ nói xấu chính là nó – Phùng Quang Thanh. Tự bản thân Phùng này đã làm công việc xé áo, cởi quần để phơi bày trần truồng hình dáng thái thú made in china của nó khi một tuần sau đó nó phát biểu: “Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc.”
Nó nói thiếu, hay lỗi thằng đánh máy sót chữ “Trung Quốc” sau danh từ “dân tộc”ở cuối câu.
Chẳng có ông có bà nào, chẳng có “thế lực thù địch” nào đủ tầm đủ cỡ để có thể viết được một câu nói xấu rằng: “lãnh tụ” đảng CSVN rất lo lắng, xem việc già trẻ lớn bé tại Việt Nam ghét Tàu là một mối nguy cho dân tộc. Chỉ có những đứa con hoang đàng của Dương Khiết Trì mới nói được câu đó. Chỉ có những đứa như Phùng Quang Thanh mới có tư thế hoang đàng, biết mình là ai, “tâm tư” như thế nào để nói được câu đó. Không ai có đủ khả năng cởi truồng người khác một cách… chân thật bằng chính nó tự cởi cho thiên hạ ngắm nghía cái con tự do có mã số 164 của nó.
Hãy… ngắm nghía câu nói của tên thái thú này.
Khi nói rằng “từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc” nó đã xác nhận một sự thật không thể chối cãi: người dân Việt Nam già trẻ lớn bé ghét Tàu. Và đó là xu thế. Tên thái thú họ Phùng này thừa biết rõ nhân dân Việt Nam không ghét bõ gì hơn 1 tỉ nhân dân Trung Hoa – vốn cũng là những nạn nhân bị thống trị bởi bộ máy độc tài đảng trị. Đối tượng của sự căm ghét là đám Tàu cộng – cha đẻ của đám con hoang đàng Việt cộng – đã, đang và tiếp tục bành trướng, xâm lược Việt Nam.
Chính vì “xu thế từ trẻ con đến người già” đó mà những tên thờ Khựa Bắc Kinh mới “tâm tư” rằng “Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại”. Nhưng Phùng thái thú này chỉ ngại… giùm cho những tên tay sai bản địa khác chứ hắn thì đã thoát y từ lâu, không còn ngại trần truồng.
Nó đã không ngại ca tụng giặc tàu là “Bạn đón tiếp ta rất nhiệt tình, trọng thị, chu đáo và rất hữu nghị…” khi hắn sang còng lưng với thiên triều vào hôm tháng 10, 2014.
Nó đã không ngại một điều bạn, hai điều bạn, ba điều bạn, trăm điều bạn và tuyên bố “phải giữ nguyên trạng”, khép nép kẹp đùi OK việc bạn có những công trình xây dựng quy mô trên những vùng chủ quyền của Việt Nam đã bị bạn cướp chiếm. Nó ngại ngùng gì khi đã trở thành đứa phát ngôn hoang đàng tích cực nhất cho chủ trương tằm ăn dâu của Bắc Kinh: “biến vùng thuộc chủ quyền của Việt Nam thành vùng tranh chấp, biến vùng tranh chấp thành vùng khai thác của Tàu cộng, và sau cùng biến vùng khai thác chính thức thuộc chủ quyền không thể chối cãi của Tàu cộng” (2)
Cũng tại hội nghị trực tuyến Chính phủ, tên thái thú quân đội-Tàu-lên-đầu này cũng đã tuyên bố: “Trong Quân đội có giáo dục cán bộ chiến sĩ nhưng về nhà, hay ra quán đọc thì rất khó kiểm soát. Anh em bảo vệ biên giới, biển đảo mà đọc những điều này thì rất gay. Phải có biện pháp chứ không nên thả nổi”.
Chỉ hơn 1 tuần sau khi nó mở mồm tâm tư rất gay này thì anh em chiến sĩ sau khi được tên thái thú giáo dục, chẳng cần phải ra quán, lén lút vào những trang “phản động” bị Nguyễn Tấn Dũng ra lệnh cấm đọc như Danlambao để tìm hiểu thêm những điều… khó kiểm soát. Anh em chiến sĩ chỉ cần vô tư và thênh thang không cần trèo tường vượt lửa vào trang Thanh Tra của chính phủ đọc câu nói đầy tâm tư tàu vị yểu của tên đại tướng thái thú là thấy… gay ngay. (3)
Một lần nữa, câu nói của tên lãnh tụ cầm súng tàu bắn sau lưng chiến sĩ của anh em là:
“Tôi thấy lo lắng lắm, không biết tuyên truyền thế nào, chứ từ trẻ con đến người già có xu thế ghét Trung Quốc. Ai nói tích cực cho Trung Quốc là ngại. Tôi cho rằng, cái đó là nguy hiểm cho dân tộc. Chúng ta bảo vệ chủ quyền lãnh thổ đất nước nhưng vẫn phải bảo vệ hòa bình, ổn định chính trị, thành quả cách mạng và giữ quan hệ hữu nghị Trung Quốc, tăng cường phát triển toàn diện kinh tế – xã hội đất nước. Chúng ta tăng cường an ninh quốc phòng là để tự vệ, khi nào buộc phải tự về thì chúng ta mới tự vệ”.
Nghe theo lời tên tướng con hoang của Tàu này, đến lúc anh em buộc phải tự vệ thì chắc hẳn số phận của anh em sẽ không khác gì số phận của 64 người lính hải quân Việt Nam bị thảm sát ở Gạc Ma khi mà tên thái thú Lê Đức Anh ra lệnh thà (tụi bây) chết chứ không được nổ súng chống lại thiên triều.
Đọc lời “tâm tư” của tên Phùng đại tướng này có lẽ đã đến lúc các chiến sĩ QĐND phải đối diện với một câu hỏi cũng thật gay: nòng súng đang cầm trên tay của các anh cần phải quay lại hướng nào và nhắm tới ai!?
___________________________________
Những bài đã đăng về thái thú Phành Quang Thung:
Lời trần tình của cô gái điếm
Em lấy Tầu sao các anh lại tức
Đô la nhiều em mặc sức mà tiêu
Lấy việt cộng tiền Hồ đáng bao nhiêu
Làm sao đủ để cho em mua sắm?
Thằng Tầu già nó thương em nhiều lắm
Chẳng làm gì chỉ nằm ngửa mà thôi
Số em hên nên sung sướng một thời
Hơn Thúy Kiều trong Đoạn Trường thuở trước !
Đừng chửi em vì em không bán nước
Bán nước là bọn Trọng Dũng Thanh Sang
Thân phận em chỉ làm điếm đi hoang
Chỉ bán trôn để lấy tiền nuôi miệng !
Nước Việt ta giặc Hồ đem cống hiến
Cho giặc Tầu kiếm tỉ tỉ đô la
Em có gì chỉ có mỗi lá đa
Để làm vốn sống qua đời dương thế
Hồ cáo già hắn ngồi trông bệ vệ
Ngay trong chùa ngang Đức Phật Thích Ca
Cộng bắt dân vái lạy giống quỷ ma
Sao không chửi cứ nhè em la mắng
Vì cộng nô cuộc đời em cay đắng
Kể từ ngày chúng giải phóng miền Nam
Em đói khổ chẳng có việc chi làm
Nên làm đĩ đi giúp vui thiên hạ !
Còn quê hương lũ giặc Hồ tàn phá
Rừng đầu nguồn cũng đem cúng giặc Mao
Tầu cướp đảo toàn dân chống xôn xao
Chúng tỉnh bơ vẫn ăn chơi lễ hội
Em làm đĩ xét ra không đáng tội
Để mọi người phải nguyền rủa ngày đêm
Lũ giặc cộng bán nước rõ từng tên
Sao không chửi, chửi chi em tốn sức…
Baky Hà Nội
(Tặng nhà văn Quê Choa,