Thứ Hai, 9 tháng 2, 2015

Mùa Xuân Quê Hương tôi đó


*Mùa Xuân đã đến đây rồi,
Nhưng sao dân Việt quê tôi ơ hờ !
Bới vì một lũ giặc Hồ,
Phá tan Đất Nước cơ đồ tổ tiên !

Ai về Tổ quốc xa xôi,
Cho tôi nhắn gởi ngàn lời nhớ thương,
Xuân về cách biệt Quê hương, 
Hồn tôi trĩu nặng tha phương mối sầu.

Xuân Quê hương tôi đó !
Với tháng ngày tăm tối,
Với gông cùm xiềng xích
Với đồng ruộng xác xơ,
Với thôn xóm điêu tàn,
Với hơn chín mươi triệu người trong một nhà tù vĩ đại,
Dưới bầu trời nghẹt thở,
Thiếu áo cơm và không cả tự do,
Đang dâng lên bao nỗi kinh hoàng,
Bày Qui đỏ ngông cuồng và say máu.

Xuân Quê hương tôi đó !
Người mẹ già mắt dưng dưng dòng lệ,
Chất chồng năm tháng tủi nhục còng lưng,
Giờ lầm lũi chống gậy chờ trông,
Ngày trở lại những đứa con phiêu bạt.

Xuân Quê hương tôi đó !
Với bao trẻ thơ bất hạnh,
Không được cắp sách đến trường,
Không tương lai và mất cả tình thương,
Ngày ngày đổi miếng cơm bên đống rác.


Xuân Quê hương tôi đó !
Còn đâu người phụ nữ dịu hiền,
Còn đâu những trẻ thơ trong trắng,
Khi loài ác quỉ buôn người
Biến tất cả thành trò chơi tình dục.

Xuân Quê hương tôi đó !
Mảnh đất để nuôi thân, mái nhà là tổ ấm,
Tôn giáo là lẽ sống tinh thần,
Nhưng lũ dã nhân từ rừng rú kéo về
Xâm chiếm phá tan hoang hết cả .
Xuân Quê hương tôi đó !
Bao thanh niên, thiếu nữ thân gầy,
Bị ức hiếp, đánh đập, đọa đầy với đồng lương không đủ sống
Vì chính quyền tham nhũng tiếp tay cho bọn ngoại quốc dã man .

Xuân Quê Hương tôi đó !
Nhiều Chiến sĩ Dân chủ đã hiên ngang quật khởi vùng dậy tranh đấu cho cuộc sống tự do, nhưng họ bị bọn công an côn đồ đe doa, trù dập, hành hung, bắt bớ, giam cầm với bản án bất công qua những phiên tòa man rợ luật rừng.

Xuân Quê Hương tôi đó !
Với Bau-xit Tây Nguyên, với Đông đô Bính Dương, với cửa biển chiến lược Vũng Áng, với ngọn đèo yết hầu Hải Vân…nơi ẩn núp của giặc Tàu dưới lớp áo công nhân đang âm mưu dọn đường cho Thỏa ước Thành Đô biến thành sự thực.


Xuân Quê hương tôi đó !
Mảnh đất Tổ tiên bao công lao tô bồi gìn giữ.
Chống giặc xâm lăng đổ biết bao mồ hôi xương máu.
Nay chúng khiếp nhược cắt đất, dâng biển đảo cho Cộng Tàu làm móm quà Thái thú.

Xuân Quê Hương tôi đó !
Có nhiều tên tư bản đỏ giàu bạc tỉ,
Xây lâu đài, sắm siêu xe, cho vợ con xuất ngoại huênh hoang ăn chơi du hí.
Chẳng khác nào những con thú người đã biến thành loài khỉ,
Nhưng chúng không được xếp vào danh sách các tỉ phú hoàn cầu,
Bởi chúng có tự mình vất vả tạo ra đâu ?
Chỉ là những tên côn đồ thi nhau ăn cướp.

Ôi Xuân Quê hương tôi đó !
Với tháng năm mỏi mòn đợi chờ,
Những đứa con phiêu bạt trở về,
Mang niềm tin và dựng lại Quê hương 
Cho em thơ nao nức đến trường,
Cho mẹ già ngưng dòng lệ xót xa,
Cho thiếu nữ mắt ngời lên hạnh phúc,
Cho chàng trai lòng ngập tràn hy vọng,
Cho giáo đường, chùa chiền vang vọng tiếng chuông ngân.
Cho muôn người say nắng ấm bình minh,
Nhìn ngạo nghễ Cờ Vàng bay trong gió….

Ai về Tổ quốc xa xôi,
Cho tôi nhắn gởi ngàn lời nhớ thương,
Xuân về cách biệt sầu vương,
Mong ngày dựng lại Quê Hương thanh bình.

ĐINH VĂN TIẾN HÙNG - ( Xuân Ất Mùi Nhớ Cố Hương )