JB Nguyễn Hữu Vinh
"Hay nói ầm ĩ là con vịt bầu
Hay hỏi đâu đâu là con chó vện" (Trần Đăng Khoa)
Nhanh hơn cả điện là chặt cây xanh
Giải thích loanh quanh: Ủy ban Thành Phố
Họp báo nhí nhố là lão Quốc Hùng
Ăn nói như khùng là anh Tuyên giáo
Phát biểu như ngáo là Phan Đăng Long
Trồng một đêm xong, là cây Hà Nội
Đào nhanh, chặt vội: Công ty Cây Xanh
Chi tiền rất nhanh là nhà tài trợ
Tàn sát man rợ: chủ trương cấp trên
Kiểm điểm liên miên là thằng cấp dưới
Tiền bỏ đầy túi là các quan to
Chịu trận ốm o, mấy anh tẹp nhẹp
Nói đơn, làm kép: Phế Thải Bắc Ninh
Mỡ thay vàng tâm: Công an Hà Nội
Rút dây chạy vội: Sĩ Nghị xứ Thanh
Vội vàng chối quanh: Ủy ban Hà Nội.
Chi tiền, hứng tội: Doanh nghiệp có tên
Nguồn gốc đảo điên: Chủ trương Thành ủy
Chết dân, ngàn tỷ: Dự án Hà Thành
Vàng mắt, da xanh: Dân đen cả nước
Hứa rồi bội ước: Thủ tướng đương kim
Nhắm mắt lim dim: Mấy ông nghị gật
Như con lật đật là việc người dân
Mặt méo mày nhăn là người lao động
Mồm to, miệng rộng: Đám Dư luận viên
Thay đổi liên miên: Luật và quần lót
Làm xấu nói tốt: Báo cáo hàng năm
Nói như thằng hâm là anh Hùng hói
Như người khác cõi, là lão Tấn Sang
Nổ như bắp rang là sư Thanh Quyết
Ăn chơi mải miết là sư Thanh Cường
Hề chèo một phường, nghị Đương vai chính
Sợ Tàu nóng tính, là Phùng Quang Thanh
Coi giặc là anh, ấy là lão Lú
Chén anh chén chú, là đám quan tham
Bị điên quanh năm là ban tư tưởng
Lay lắt, vất vưởng: Ông chủ, dân oan
Suốt ngày khóc than là dân mất đất
Ngai vàng ngây ngất, lãnh đạo về hưu
Vẽ vượn, bày hươu: "Hội đồng lú lẫn"
Dân tình uất hận là việc thường ngày
Tính giá bầy hầy, là anh điện lực
Tăng giá bất chợt là chú xăng dầu
Nợ công ngập đầu là dân xứ Việt
Dân nghèo mạt kiếp, nhờ đảng tiên phong
Suốt ngày long nhong, làm thuê các nước
Chỉ một mơ ước, đủ ăn qua ngày
Cho hết kiếp này, cuộc đời ông chủ.
24/3/2015