Sống chết chỉ một lần
Đục trong không và có
Sĩ phu hay phận chó
Là ranh giới mong manh
Cũng như chuyện Thạch Sanh
Ác gian và tử tế
Cuộc đời vốn là thế
Lý Thông là số nhiều
Gió khi chưa đổi chiều
Vẫn dương oai tác quái
Nhưng gió mà thổi mãi
Sẽ lộ rõ trắng đen
Sẽ biết kẻ nào hèn
Hay giả danh đạo đức
Dân ngàn đời một mực
Chân thực và lắng sâu
Nhưng họ cũng bảo nhau
Ai người gian kẻ tốt!?
Đền kia xây ai Đốt!?
Đất Tổ Tông bán cho
Lịch sử rõ nguyên do
Ai mặt mo khắc biết!?
Xưa cụ Lý Thường Kiệt
Nam Hán đánh te tua
Giờ chả đánh xin thua
Hoãn hoà dài muôn thước
Nhớ Đông A từng bước
Ba lần quật Nguyên Mông
Lẫm liệt ngôi Đức Ông
Trần Hưng Đạo Hoá Thánh
Thời Lê tuy chóng vánh
Nhưng cũng đủ Hùng Anh
Lê Thánh Tông tung hoành
Đánh quân Minh tan tác
Hồng Đức luật đổi khác
Để làm lợi cho dân
Chiến tranh là lúc cần
Hoà bình phải bù đắp
Sách cổ xưa tăm tắp
Truyền hậu thế khắc ghi
Nhưng chuyện ấy quên đi
Ngày nay giờ đã khác!
Dân chỉ là cỏ rác
Chả phải gốc cây cao
Mong ước đến khi nào
Mới thực dân là ngốc
Để đừng ai nói ngốc
Cứ tin tưởng lắng nghe
Trên dưới búa với đe
Hoặc tuyên truyền vận động
Đừng nghĩ dân giao động
Hay bị địch tuyên truyền
Lời hứa giống lời nguyền
Dân cần làm như hứa!?
Bao nhiêu chuyện chan chứa
Bao tham nhũng tham ô
Dân có thấy chi mô
Tử hình hay tù bắt!
Ngẫm đành cay chuột nhắt
Gặm nhấm nỗi ưu tư
Chỉ mong ước từ từ
Kìa bình minh màu đỏ!