Cứ nhìn chú Tập Cận Bình.
Mặt tròn, mắt híp, là anh biết rồi:
"Tham lam vốn sẵn tính trời,
Hán Nguyên bành trướng, trong người có "gen"
Sơn ăn từ mặt người quen,
Còn chú "xơi" tuốt, chẳng thèm trừ ai
Cho dù "cánh hẩu", tay sai
Đồng môn, đồng học các thầy Mác -Lê
Món to ắt chú rất mê
Món nhỏ cũng thích, chẳng chê bao giờ!
Ví như nước chú-bản đồ
Ngày xưa chỉ vẽ hết bờ Hải Nam (1)
Tổ sư Mao - Đặng (2) vốn tham
Bó tay, chẳng dám vơ quàng, vơ xiên,
Giang-Hồ(3) chỉ dám mon men
Cho đám "tầu lạ" tòm tem ròng ròng
Bởi lo chân khoắng Biển Đông.
Có ngày chết đuối, hết mong đường về
Từ khi chấp chính trị vì
Chú hùng, chú hổ, ra uy thiên đình
Khoe tầu xọt rác(4) Liêu Ninh
Máy bay tập toạng tàng hình ném bom
Cả bầy tên lửa tinh khôn
Binh lang, tướng sói như phường lưu manh
Giết người chẳng khiếp máu tanh...
Hoàng -Trường Sa, chú biến thành Tam Sa
Biển Đông là của người ta
Vẽ đường chín đoạn, cho là của riêng
Đảo Gạc ma, đảo Cô lin'
Của Việt Nam-chú có quyền gì đâu!
Đời bố cướp, chú theo sau
Cho quân đổ cát, xây cầu hàng không
Tầu kiểm ngư chú lòng vòng
Bắt ngư dân Việt ở trong biển nhà
Giàn khoan chú kéo lê la
Biển Đông có phải ao nhà chú đâu?
Vương Nghị, Hồng Lỗi... hoạt đầu
Mồm loa, mép giải, trước sau tịt ngòi
Nghĩ về chú, anh nực cười,
Cũng may dân Việt có "vài người" can(5)
Cho nên giông bão tạm tan
Nếu không, mặt chú vỡ làm đôi, ba!
Hà Nội, 31/8/2015
14 giờ trước