Gởi Thầy, người đã từng luyện thi em hai môn toán, hoá lớp 12 . Cách đây vài năm Thầy có kết bạn em trên Facebook và thỉnh thoảng liên lạc khi Thầy cần tài liệu nghiên cứu cho luận án tiến sĩ của Thầy khi không thể tìm ở Việt Nam. Rồi một thời gian, bỗng dưng giữa Thầy và em đã không còn là bạn và tương tác nữa nhưng em không tiện hỏi Thầy lý do vì sao. Đã vài năm rồi em không liên lạc với Thầy nhưng có lẽ Thầy đã đọc những gì em viết trên trang Facebook cá nhân em. Hôm qua chị bạn kể lại, Thầy có hỏi thăm về em, chị bạn nói: sao em không liên lạc trực tiếp với Hiền? Thầy bảo: "em ghét nó quan tâm đến chính trị ". À! Thì ra Thầy huỷ kết bạn với em cũng vì lí do này.
Thưa Thầy, người mà một thời em đã từng kính trọng! Em mang quốc tịch New Zealand 15 qua và nơi xứ người. Em đã và đang mong mỏi ngày đêm và nhiều lần phải bật khóc trong uất nghẹn vì sự thiếu vắng trầm trọng của những người tri thức như Thầy, cho công cuộc đấu tranh cứu lấy Tổ Quốc Việt Nam. Em lên tiếng bất cứ nơi nào em có thể, tiếng Việt hay tiếng Anh, cho dù số người nghe có ít hay nhiều. Đó là bổn phận trách nhiệm của em đối với quê hương dân tộc mình.
Như Thầy hàng ngày đã cảm nhận, đã biết, đã thấy, đã nghe về thực trạng của xã hội Việt Nam ngày nay sau hơn 70 năm cho miền Bắc và 44 năm cho miền Nam dưới chế độ độc tài toàn trị của Cộng Sản đã để lại cho một Việt Nam điêu tàn và cả những thế hệ mai sau.
Chính Thầy là nạn nhân ngay trong ngành.
Giáo dục không mang hiệu quả và là căn bệnh thành tích, háo danh, chú trọng hình thức và xa rời với hệ thống giáo dục thế giới.
Tham nhũng đã trở thành quốc nạn, khoảng cách giàu nghèo và bất công trong xã hội ngày càng sâu.
Kinh tế tụt hậu so với các nước láng giềng, đến nợ công chồng chất vì số tiền vay đã vào túi tham quan.
Đạo đức và chuẩn mực xã hội xuống cấp trầm trọng và đến mức báo động.
Môi trường ô nhiễm ảnh hưởng trực tiếp lên cuộc sống của người dân, tài nguyên thiên nhiên bị khai thác kiệt quệ.
Tầng lớp chất xám chảy ra nước ngoài, thanh niên trai tráng chọn con đường bỏ nước ra đi làm cu li trên xứ người.
Việt Nam là nước có nhiều người mắc bệnh ung thư và chết vì ung thư cao nhất nhì thế giới. Nguyên nhân chính là so ô nhiễm môi trường và thực phẩm bẩn có nhiều hoá chất.
Trẻ em đói ăn không được đến trường, bệnh tật không đủ tiền phải nằm chờ chết trong đau đớn.
Chủ quyền quốc gia liên tục bị xâm phạm bởi Trung Quốc
Quyền con người bị chà đạp thô bạo và công lý nằm trên dùi cui, nồng súng và nhà tù.
Tự do nằm trong khuôn khổ của đảng và nhà nước cho phép...
Tất cả là do cách điều hành và quản trị quốc gia dốt nát của đảng Cộng Sản gây ra.
Vậy trước cảnh đất nước đang bị lâm nguy với học hàm tiến sĩ, với trí cao hiểu rộng và đặc biệt Thầy đang sống giữa dòng thác thông tin internet. Vậy thầy có ý thức được trách nhiệm về sự sống, sự an toàn của Thầy, gia đình và cộng đồng mình đang sống? Một người công dân không biết quan tâm đến chính trị, không quan tâm đến vận mệnh đất nước thì không chỉ vô trách nhiệm với chính mình và thế hệ con cháu mà còn là biểu hiện của sự vô cảm, hèn nhát, không lương thiện và là gián tiếp gây ra tội ác. Còn Thầy là người có chuyên môn, có hiểu biết sâu sắc, có học hàm, học vị thì còn đáng phê phán hơn.
Hãy đừng khư khư ôm lấy nồi cơm sống qua ngày bằng "trí cao hiểu rộng" mà đứng dậy, tự bước ra bóng tối và thắp lên ngọn nến cho chính mình trước khi rao giảng về ánh sáng.
Phan Phanle Ông thầy nầy chưa hội đủ ba điều kiện để trở thành một trí thức: Bằng cấp cao, kiến thức sâu rộng và đạo đức tốt!
Nguyệt Hoa Thầy này là Thầy cơm trong đời thường và Thơm cầy trong đời sống chính trị. Hèn
Nguyễn Hằng Nga Rất quí trọng tấm lòng và trách nhiệm của em đối với đất nc. Hãy học tập và làm theo tấm gương Hoàng Chi Phong HK.
Trinh Maria Bài viết thật tâm huyết ,mạnh mẽ ,đánh động lương tri mọi người !
Toan Trinh Lũ kiền Kiền chuyên ăn xác thối, thầy của bạn là một trong những con đó. Khi đã có mảnh giấy "Tiến sĩ" thì hiện nguyên hình
Dang Van Nguyen Thầy giáo chẳng qua chỉ là công cụ hướng dẫn học sinh trong quá trình học tập. Không hơn không kém. Nhân cách thầy chưa chắc đã hơn học trò đâu. Không phải cứ thầy là phải tôn trọng
Trinh Ngẫu Tôn sư trọng đạo, 1 chữ là Thầy, nửa chũ cũng là thầy (các bậc tiền nhân nói vậy).
Hue Chi Ha Thi Ngoài việc truyền kiến thức thì những người thầy, người cô còn có nhiệm vụ cao cả hơn là truyền cho thế hệ sau khí chất và tri thức. Thời buổi công nghệ, kiến thức có thể học moi lúc mọi nơi, nhưng khí chất và đạo đức lương tri con người thì cần phải đ…Xem thêm
Khuong Duy Người có học cũng như người bình thường mà chỉ nghĩ một chiều
Không biết suy nghĩ đối đáp hai chiều mà chỉ biết cho nồi cơm ngày mai lúc nào
Xuân Hồng Cám ơn bạn đã có những lời cảnh tỉnh làm cho những người còn trong vòng mê muội phải suy nghĩ lại
Tho Nguyen Cám ơn những tâm sự của cô Hiền về người thầy của mình. Thật đáng buồn cho dân tộc mình cho những nhà có học ( chứ không phải trí thức đâu) vô cảm như vậy.
Son Hahong Thầy vừa là nạn nhân. Vừa sợ mọi thế lực... Chỉ có ai biết lắng nghe. Nếu có DK ở nước ngoài mới có cái nhìn nhận khách quan thực trạng XH....
Viet Chung Bạn bè nhiều thằng HÈN. Chuyện thường thôi!
Chi Le Họ sinh ra trong đói khổ đi kiếm miếng ăn gian nan giờ già rồi lại lo chỗ để về với tiên tổ.Mơ chi ?!?
Hoàng Sa CÁM ƠN BẠN ĐẢ THẮP THÊM NGỌN LỬA ĐỂ GỞI VỀ QUÊ MẸ V.N.ĐỂ ĐÁNH THỨC BAO TRIỆU CON TIM ĐANG VUI ĐÙA TRONG BÓNG TỐI MỜ ẢO MÀ KHÔNG NHÌN THẤY MỘT DÂN TỘC ĐẢ BƯỚC ĐẾN GIAI ĐOẠN CUỐI LÀM MỘT TỈNH CỦA TÀU CỌNG CHỈ CÓ NHỬNG TRÁI TIM YÊU NƯỚC MỚI THẤY ĐAU CHO MỘT DÂN TỘC CÒN LẠI VÔ TÂM ĂN QUA NGÀY VÀ HƯỞNG THỤ CHỜ NGÀY QUA ĐỜI CÁM ƠM EM HIÊN BUSHELL
Phương Huy Nguyễn Thế thì ông thầy giáo đã từng là thầy giáo của em, chỉ xứng đáng gọi là thằng thầy thì đúng hơn.
Ngô Trường An Chả biết nói sao cho hạng người đó. Loại đó có khác gì loài vật đâu? Chỉ biết ăn và ăn!
Ẩn hoặc báo cáo bình luận này
Trầm Hương Thơ Bài em viết rất thật và rất đúng với thực trạng xã hội VN hiện nay. thầy này thuộc loại bưng cơm.