
"Mất mùa là bởi thiên tai
Được mùa là bởi thiên tài đảng ta"
Cướp công là đảng yêu ma
Ăn từ phân bón ăn ra nhà cầu
Ngu si qùy lạy giặc tàu
Rước hình Mao Mác cúi đầu nó sai.
Khoe khoang là đảng thiên tài
Đỉnh cao trí tệ không ai sánh bằng
Cha ông chúng gọi bằng thằng
Đem ra đấu tồ cướp phăng cửa nhà
Bán luôn mồ mả ông cha
Cho giặc cày xới mà ta đau lòng
Lừa dân xong lại cướp công
Nhờ ơn của đảng thổi phồng Mác Lê
Hồ ly thuyết Mác đem về
Gây bao tang tóc thảm thê nước nhà
Giờ đây như bãi tha ma
Đau lòng đất mẹ quê cha còn gì?
"Nam Quan" đảng đã bán đi
"Bản Giốc" cũng mất còn gì nữa đâu?
"Hoàng Sa" đã bán từ lâu
" Trường Sa rồi cũng bắt đầu chuyển giao
Vùng lên đi hỡi đồng bào!
Nếu không nước mất lúc nào không hay!
Đứng lên tay nắm bàn tay
Sơn Hà nguy biến từng ngày tới nơi
Diệt tan đảng cướp hại đời
Giang Sơn không thể mất nơi giặc tàu
Đuổi loài gian ác cút mau
Quê ta ta phải cùng nhau giữ gìn.
Mục Đồng Lãng Tử