CUỘC đời rồi cũng mau qua ĐỜI ta là một món qùa Trời ban RỒI ta vào cõi nhân gian CŨNG dòng máu đỏ da vàng Việt Nam MAU mau dữ lấy "Giang San" QUA tay Tầu Cộng bạo tàn ác nhân
ĐỜI ta đau xót vô ngần TA nhìn Việt Cộng bán dần Quê Hương MANG ngàn nỗi nhục thê lương LẠI còn trơ tráo xem thường tổ tiên CHO đi biển đảo đất liền TA đau như thể gươm xiên vào lòng NHỮNG từng tấc đất cha ông GÌ loài cộng đỏ đang dâng Sơn Hà
TỰ do phá hỏng Nước Nhà MÌNH làm sao giữ Sơn Hà Quê Hương KHI xưa "LÊ LỢI" can trường SỐNG vinh tranh đấu kiên cường mười năm THỰC Hành theo bước cha anh THI gan sau mới rạng danh Nước Nhà
CHÍNH danh lấy lại Sơn Hà TA là hậu dụê nên thà chết vinh TỰ mình cứu Quê Hương mình TẠO thành Dân Chủ đẹp xinh rạng ngời SẼ vang danh khắp mọi nơi GHI vào lịch sử đời đời mai sau SỔ đời ta mãi tươi màu ĐỜI người sống chỉ hơn nhau "ANH HÙNG".