Anh Phạm Quý Ngọ vô tội!
Trí Giả
Tôi gọi là anh Ngọ vì có một thời anh rất thân thiết với dân địa phương chúng tôi.
Nghe dân tình bàn tán xôn xao về vụ án tổ chức cho tội phạm Dương Chí Dũng chạy trốn có liên quan đến thứ trưởng bộ công an, thượng tướng Phạm Quý Ngọ, tôi bỗng giật mình đánh thót, không thể nào tin rằng lại có chuyện ấy!
Làm gì có chuyện người phụ trách chuyên án mà lại báo cho tội phạm biết sẽ bị bắt, xui hắn trốn đi. Lời khai của ông Dương Chí Dũng tại tòa chẳng có gì làm cơ sở, bởi vì nguyên tắc của các nhà làm án là trọng chứng hơn cung.
Vụ chạy án này chỉ có thể được làm sáng tỏ khi và chỉ khi Dương Chí Dũng ghi lại được số sê-ri tập tiền đô la mà ông ta đã đưa cho ông Ngọ và khi khám nhà ông Ngọ thấy còn ít nhất một đồng đô la có cái số sê-ri ấy. Thế thì khác nào mò kim đáy bể!
Cho đến nay, anh Ngọ vẫn là một trong những cán bộ công an khiến nhiều người ngỡ ngàng, không thể nào hiểu nổi. Anh là người rất bí ẩn. Không hẳn vì anh rất điềm đạm, khéo léo và sống khép kín mà bề dày thành tích của anh trong công tác cũng rất ít người biết.
Anh tiến bộ lên từ người chiến sĩ công an bình thường. Về huyện Quỳnh Phụ, Thái Bình làm đội trưởng cảnh sát phòng chống tội phạm, rồi lên huyện trưởng công an. Nhoáng một cái nhanh như tên lửa, anh nhảy lên sở, giữ chức giám đốc rồi lên trung ương, lên thiếu tướng, trung tướng, rồi thượng tướng chỉ trong khoảng hơn chục năm và bây giờ là đương kim thứ trưởng bộ CA.
Có thể nói anh là người giỏi nhất trong ngành công an của tỉnh Thái Bình. Vào những năm 1996-1997 ở Thái Bình có loạn. Nông dân Quỳnh Phụ ném đá nát bét trụ sở công an huyện, đánh đập nhiều chiến sĩ công an thành thương tật thì lúc đó anh Ngọ đã lên sở, lực lượng CA với xe vòi rồng, lựu đạn cay, chó nghiệp vụ… về trấn áp không rõ có phải do anh điều động không.
Khi ấy, ông Phạm Thế Duyệt làm trưởng ban dân vận trung ương nhận định rằng không có thế lực thù địch nào bên ngoài nước xúi giục đứng ra tổ chức những cuộc khiếu kiện đông người này mà chỉ do chính quyền thu phí quá sức chịu đựng của người dân.
Bằng ứng xử mềm dẻo trên cơ sở thượng tôn pháp luật, sửa đổi những thiếu sót từ cơ chế, chính sách, vụ rối loạn đã được dẹp yên, an ninh trật tự được giữ vững . Có lẽ đây cũng là công lao lớn mà anh Ngọ có phần.
Có thể nói anh Ngọ là người vô cùng may mắn, luôn gặp may mắn. Anh lên trung ương thì mắc bệnh hiểm (ung thư gan) liền được một chiến sĩ trong ngành hiến cho một lá gan và cuộc phẫu thuật ghép gan được thực hiện tại nước ngoài thành công tốt đẹp.
Anh phục hồi sức khỏe rất nhanh và con đường hoạn lộ vẫn tiếp tục hanh thông. Đúng là ở hiền gặp lành, luôn có quý nhân phù trợ. Người chiến sĩ trẻ kia đã được anh nhận làm con nuôi vì mang ơn cứu mạng.
Còn bây giờ, một tai nạn nghề nghiệp xảy ra đối với anh, có lẽ cũng là sự xui xẻo đầu tiên trong đời. Tin rằng, đằng sau anh còn có Bộ chính trị TƯ đảng, lẽ nào để anh “chết” mà không cứu. Anh Ngọ lên nhanh như vậy, không có các sếp nhớn chống lưng mới là chuyện lạ!
Nhân đây, cũng cần nhắc nhở các tòa báo. Chớ có thấy Dương Chí Dũng khai thế mà đã vội nhảy cẫng lên, chĩa mũi nhọn vào anh Ngọ của tôi, nhá! Các quý vị có còn nhớ vụ PMU18 không?.Các vị cứ chủ quan, cứ tưởng thứ trưởng Nguyễn Việt Tiến sẽ bị “nốc ao”.
Ai dè chính các vị đã phải trả giá quá đắt. Tại báo Thanh niên, Nguyễn Công Khế, TBT bị bật xới, Nguyễn Quốc Phong phó TBT bị cách chức xuống làm nhân viên thường, còn nhà báo kiêm nhà thơ Nguyễn Việt Chiến thì phải đi tù 2 năm. Cái gương bằng liếp sờ sờ đó. Đừng làm con tốt để người ta thí mạng trong những vụ đấu đá tranh giành quyền lực, nghe chửa?