http://vhtttg.blogspot.de/ chân thành kính chúc Qúy Độc Giả An Khang - Thịnh Vượng - Vạn Sự Như Ý

Chia sẻ thông tin văn hóa hữu ích

Chia sẻ thông tin văn hóa hữu ích

CHÍN ĐIỀU KHIẾN CỤ NGÔ ĐÌNH DIỆM TRỞ NÊN BẬC THÁNH NHÂN


Bài nói chuyện về Tổng thống G.B Ngô Đình Diệm, ngày thứ bảy 03-11.2018 tại giáo xứ Việt Nam, Frankfurt, Đức Quốc theo lời mời của Cha Dominic Trần Đình Nam, SDB, Chánh xứ. Bài này còn có tựa đề là: TỔNG THỐNG G.B NGÔ ĐÌNH DIỆM: NGƯỜI NOI GƯƠNG CHÚA GIÊSU VÀ CỐ GẮNG HỌA LẠI TRONG ĐỜI MÌNH HÌNH ẢNH CHÚA GIÊSU
***
Kính thưa cộng đoàn
Tổng thống Gioan Baotixita Ngô Đình Diệm là bậc thánh nhân-quân tử của dân tộc Việt Nam. Ngài là một nhà chính trị lỗi lạc, đã giành lại độc lập và tự do cho dân tộc, đã lập nên nền Đệ nhất Cộng Hòa, đã làm tổng tống đầu tiên của Việt Nam, đã lãnh đạo Việt Nam Cộng Hòa thành một quốc gia phú cường mà trong đó người dân được sống thanh bình và tự do, ấm no và hạnh phúc.
Trong lịch sử VN xưa nay hiếm có lãnh tụ nào có tầm nhìn xa trông rộng, đạo đức, liêm khiết, chính trực, quảng đại và vị tha như ngài. Ngài sống chết vì quyền lợi của dân tộc và đất nước, vì sự sống và hạnh phúc của đồng bào.
Những người làm việc với ngài thấy như vậy. Hầu hết các nhà chính trị, các công chức, dân chúng và binh lính thời ngài thấy như vậy. Các nhà nghiên cứu ngày nay thấy như vậy. Những người đảo chính ngài và sát hại ngài sau cơn mê lầm cũng thấy như vậy. Những người yêu mến sự thật và công lý khi tìm hiểu về cuộc đời ngài cũng thấy như vậy.
Công đức của ngài đối với dân nước Việt Nam thì nhiều vô kể. Hôm nay, ở đây, trong tư cách là những người cùng đức tin, tôi xin chia sẻ về một số nhân đức điển hình mà Tổng thống G.B Ngô Đình Diệm đã noi gương Chúa Giêsu, luôn cố gắng thực hành trong cuộc đời phục vụ dân nước của ngài. 
1. TT NGÔ ĐÌNH DIỆM ĐÃ THEO GƯƠNG CHÚA GIÊSU SỐNG NGHÈO KHÓ, GIẢN DỊ VÀ ĐIỀU ĐỘ.
Như chúng ta biết, Chúa Giêsu, Đấng vốn giầu có vô cùng đã trở nên nghèo khó vì chúng ta. Chúa Giêsu nói: “Chồn cáo có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu” (Lc 9, 58). Theo gương Chúa Giê su, TT Ngô Đình Diệm cũng sống nghèo khó, thanh liêm. Ngài không tìm cách tích góp tiền bạc, của cải. Gia sản của ngài và của gia đình ngài chỉ là số tiền trị giá khoảng 40 nghìn USD do cha Phêrô Nguyễn Quang Toán, DCCT, quản lý giúp. Ngài sử dụng đồ đoàn, quần áo một cách tiết kiệm. Ông Vương Hồng Sển, nguyên quản thủ Bảo tàng viện quốc gia Sài Gòn, kể rằng khi gặp ngài trong Phủ Tổng thống, ông thấy ngài mặc cái veston mà cổ áo đã bị sờn. Ngài ăn uống đạm bạc và điều độ. Món ăn hằng ngày của ngài khi làm tổng thống là cháo trắng, hột vịt muối, cá kho, dưa món, bắp luộc. Thức uống hàng ngày của ngài là nước trà. Dù là Tổng thống, song ngài giữ nếp sống siêu thoát, nghèo khó và đạm bạc như một nhà tu khổ hạnh.
2. TT NGÔ ĐÌNH DIỆM ĐÃ THEO GƯƠNG CHÚA GIÊSU SỐNG ĐỘC THÂN, KHIẾT TỊNH.
Chúa Giêsu đã sống độc thân-khiết tịnh để phục vụ Nước Trời, để rao giảng Tin mừng cho người khác. TT Ngô Đình Diệm cũng vậy. Ngài không vợ. Không con. Không bồ bịch. Ngài đã sớm có chọn lựa hiến dâng đời mình cho Chúa. Ngay cả khi ngài không còn ở trong chủng viện và dòng tu, ngài vẫn muốn sống độc thân và khiết tịnh để làm chứng cho sự hiện diện của Nước Trời cũng như để toàn tâm, toàn lực phục vụ dân tộc và đất nước. Chính vì thế khi quan Thượng thư Nguyễn Hữu Bài có ý muốn gả cô con gái út rất duyên dáng và đức hạnh cho ngài, thì ngài đã lịch sự và nhã nhặn từ chối. Ngài giao tiếp với mọi người, nhất là nữ giới, một cách rất tế nhị. Không bao giờ ngài có cử chỉ hay lời nói làm tổn hại đến đức khiết tịnh hay khiến người khác hiểu lầm trong tương giao nam nữ. Những người xung quanh ngài thấy vậy. Ngay cả những kẻ thù của ngài cũng thấy như vậy và họ kính nể ngài vì lối sống đạo đức này. Ngài là một mẫu gương điển hình của hạng người “có lòng trong sạch” như Chúa Giêsu nói trong Tin mừng.
3.TT NGÔ ĐÌNH DIỆM LÀ NGƯỜI TUÂN THEO THÁNH Ý CHÚA. 
Chúa Giêsu đã vâng lời Đức Chúa Cha xuống thế làm người; vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết và là cái chết trên cây thập giá để cứu độ con người (x. Pl 2,8). TT Ngô Đình Diệm cũng đã luôn cố gắng noi gương Chúa Giêsu vâng theo thánh ý Đức Chúa Trời như vậy. Năm 1954, khi đất nước lâm vào cảnh dầu sôi lửa bỏng, quốc gia có nguy cơ rơi vào tay cộng sản, một lần nữa vua Bảo Đại lại mời Cụ Diệm đứng ra thành lập chính phủ, trong lúc Cụ đang tu tại tu viện Thánh Anrê bên Bỉ. Nhà vua kể rằng: “Tôi bảo ông ấy hãy ra trước Thánh giá ngắm nhìn Chúa của ông và thề hứa hoàn thành trọng trách, ông đã tiến lên chiêm ngắm Thánh giá cách đăm chiêu một hồi lâu và rồi ông nhận lời… Chẳng khác nào vì ước muốn vác thập giá bước theo chân Đức Kitô bị đóng đinh mà ông đã nhận lời. Phải chăng lúc bấy giờ ông cũng linh cảm con đường mà mình sắp đi sẽ đưa mình đến đâu, đến đồi Canvê như chính Đấng ông đang ngắm nhìn”. Đấy! Chúng ta xem: theo lời vua Bảo Đại, thì Tổng thống Ngô Đình Diệm nhận lời đảm nhiệm vận mệnh quốc gia lúc bây giờ là vì ngài nhận ra đấy là một sứ mạng mà Chúa mời gọi và trao phó. Đấy là Thiên Mệnh, vì thế, bất chấp khó khăn và nguy hiểm, ngài vẫn đón nhận, vì ngài muốn tuân theo thánh ý Chúa và vác thánh giá theo chân Chúa. (Chúng ta biết rằng TT Ngô Đình Diệm không đam mê quyền lực. Trước đó, ngài đã hai lần ngài từ chối chức quyền. Một lần từ chức Thượng thư Bộ Lại và hai lần từ chối đứng ra thành lập chính phủ).
4.TT NGÔ ĐÌNH DIỆM LÀ NGƯỜI KHIÊM NHƯỜNG.
Chúa Giêsu nói: Chúa Giêsu nói: “Hãy học nơi Ta vì ta có lòng hiền lành và khiêm nhường” (Mt 11,25-30) . TT Ngô Đình Diệm đã học với Chúa điều này. Người ta thấy mặc dù ngài đã từng làm đến chức vụ Thượng Thư trong Triều Đình, vậy mà khi xin gia nhập Dòng Biển Đức bên Bỉ, ngài đã chỉ khấn làm trợ sĩ[1], nghĩa là làm một thầy giúp việc, chứ không có ý làm linh mục để được danh giá và trọng vọng. Thông minh xuất chúng như ngài, học sâu hiểu rộng như ngài, quyền cao chức trọng như ngài, vậy mà có chọn lựa như thế thì quả đúng ngài là một con người rất khiêm nhường.
Đức khiêm nhường ấy của ngài cũng thể hiện trong cung cách giao tiếp. Những hình ảnh còn lưu truyền lại cho thấy, khi đứng trước các nhà sư ngài thường đan tay vào nhau và để phía trước một cách rất cung kính. Khi ngồi nói chuyện với họ thì dù là tổng thống, trong phòng cũng như trên bàn nơi ngài ngồi không hề có một biểu hiệu gì thể hiện uy quyền và sự sang trọng, thậm chí không có cả bình hoa. (Khác hẳn các quan chức cộng sản lớn bé bây giờ, hoa luôn lấp mặt trên trên bục trên bàn mỗi khi đứng ngồi phát biểu). Hơn nữa, TT còn ngồi về phần ghế phía trước, hướng đầu và thân về phía các nhà sư, tay chắp đặt rên bàn, chứ không ngồi tựa lưng vào thành ghế phía sau, hai tay đặt lên thành ghế, ngẩng mặt lên cách kênh kiệu ta đây, coi mình là cha thiên hạ, như thường thấy nơi nhiều lãnh tụ hay cán bộ cộng sản lớn bé xưa nay. Phong thái và cung cách của TT Ngô Đình Diệm chứng tỏ ngài đích thật là người hạ mình và khiêm nhường theo gương CGS.
5.TT NGÔ ĐÌNH DIỆM LÀ CON NGƯỜI SIÊNG NĂNG LÀM VIỆC VÀ CẦU NGUYỆN.
Chúa Giêsu hằng làm việc và cầu nguyện. Là môn đệ của Chúa, TT Ngô Đình Diệm cũng chuyên cần làm việc và cầu nguyện theo gương Chúa. Tổng thống nói: “Tôi chỉ biết thức khuya dậy sớm làm việc, một lòng hiến dâng đời tôi cho đất nước và dân tộc”. Mỗi năm ngài chỉ nghỉ 1 ngày vào dịp lễ Chúa Giáng Sinh, và cũng dịp ấy ngài thường đi mừng lễ với một nhóm binh lính ở nơi vùng biên ải xa xôi.
Còn việc đời sống cầu nguyện thì sao? Cách đây khoảng hơn 10 năm, thầy Edmond Hà, DCCT Long Beach về thăm lại Tu viện Thái Hà, Hà Nội. Thầy nhờ tôi dẫn sang thăm tòa tu viện cũ mà nay đã bị cộng sản chiếm làm bệnh viện. Thầy chỉ cho tôi biết căn phòng cạnh nhà nguyện, nơi ông Ngô Đình Diệm đã ở mấy tháng vào những năm 45-46 khi ngài đang bị ông Hồ Chí Minh mưu toan hãm hại. Khi ấy thầy Edmond là người trực tiếp giúp đỡ ngài. Thầy cho tôi biết ông Ngô Đình Diệm là người sống rất đạo đức và rất chuyên cần cầu nguyện. Cha Phêrô Nguyễn Quang Toán, linh mục DCCT, linh hướng của TT Ngô Đình Diệm và cha G.B Lê Văn Thí, DCCT - người thân thuộc của gia đình ông Ngô Đình Diệm cũng là người xức dầu cho ông Ngô Đình Cẩn trước khi chết - cũng kể cho tôi biết như vậy. Ngài thường dự lễ tại nhà nguyện trong Dinh Tổng thống. Cũng có khi ngài sang dự lễ tại nhà nguyện của Tu viện DCCT tại đường Kỳ Đồng. Sau thánh lễ ngài còn tiếp tục quỳ gối thinh lặng và cầu nguyện riêng với Chúa.
Tổng thống khởi đầu mỗi ngày bằng việc cầu nguyện và tham dự thánh lễ. Ngay cả khi tình thế nguy ngập và nguy hiểm cho tính mạng của ngài, ngài cũng không bỏ cầu nguyện. Khi diễn ra cuộc đảo chính, thì ngài tìm đường đến nhà thờ Cha Tam để cầu nguyện. Khi ngài vừa kết thúc cầu nguyện ở đó, thì quân tướng phản loạn đã đến bắt ngài và đem ngài đi giết giống như Chúa Giêsu. (Khi Chúa vừa kết thúc cầu nguyện ở vườn Cây Dầu thì quân dữ đến bắt Chúa và đem đi giết). Khi khám nghiệm tử thi của Tổng thống, người ta thấy trong túi áo ngài có một tràng chuỗi Mân Côi. Đấy là tài sản duy nhất của ngài. Đấy là một dấu hiệu thể hiện lòng sùng kính Đức Mẹ Maria, diễn tả đời sống cầu nguyện liên lỉ của ngài. Khẩu hiệu của Dòng Biển Đức là cầu nguyện và làm việc. TT Ngô Đình Diệm đã thực hiện đúng châm ngôn này. Cầu nguyện đã cho ngài sức mạnh để làm việc và để đối diện với cái chết mà không hề nao núng và sợ hãi.
6.TT NGÔ ĐÌNH DIỆM LÀ NGƯỜI CÓ LÒNG QUẢNG ĐẠI VÀ BÁC ÁI.
Trong việc chọn lựa các viên chức chính phủ để quản trị và điều hành quốc gia, ngài đón nhận mọi người có tài có đức. Ngài không phân biệt vùng miền. Không phân biệt tôn giáo. Ngài quảng đại giúp những người khốn khổ. Thí dụ, ngài tìm cách trợ giúp xây dựng các chùa chiền ở Miền Nam và trong thời gian ngài lãnh đạo, chùa chiền ở Miền Nam được xây dựng rất nhiều. Một thí dụ khác là khi ngài được giải thưởng Leadership Magsaysay với số tiền trị giá 15000 USD, ngài đã gửi gửi sang Ấn Độ để giúp Đức Đạt Lai Lạt Ma đang bị khó khăn vì bị Mao Trạch Đông truy duổi.
7. TT NGÔ ĐÌNH DIỆM LÀ NGƯỜI BAO DUNG VÀ HAY THA THỨ
CGS mời gọi các môn đề ngài tha thứ mãi mãi. TT Ngô Đình Diệm tha thứ cách triệt để theo lời dạy của Chúa Giêsu. TT không thù hận ai và không có ý định trả thù ai. Cán bộ cộng sản Hà Văn Trí mưu sát ngài ba lần trong những năm 1956-1957. Ngài tha thứ. Không giết. Năm 1960 Đại tá Nguyễn Chánh Thi và một số sĩ quan tiến hành đảo chính. Ngài tha thứ. Không giết. Năm 1962 hai phi công Nguyễn Văn Cử và Phạm Phú Quốc bỏ bom dinh độc lập hòng sát hại ngài. Ngài cũng tha thứ. Không giết. Tướng Thomas Lane nhận xét rằng: “Lịch sử cho thấy rằng TT Diệm dúng là một người quá nhân đạo và đầy lòng bác ái để sống còn trong bầu không khí của quyền lực vào năm 1963. Ông đã không có đủ tàn nhẫn và độc ác để bắt giam và xét xử những quân nhân tạo phản và thay thế bằng những người trung thành của ông. Ông cố gắng quá nhiều và quá lâu để hòa hoàn với Phật giáo là những người không thể nào chịu hòa hoãn. Ngay cả việc trục xuất những nhà báo Mỹ đã vo tròn và bó méo sư thật chính là kẻ thù quá cay đắng của ông, ông cũng không làm.” Chúng ta thấy quả thật TT Ngô Đình Diệm là người độ lượng, bao dung; ngài đã theo sát lời dạy của Chúa Giêsu là tha thứ, tha thứ và tha thứ mãi mãi. Tha thứ cho cả kẻ thù muốn giết mình. TT Ngô Đình Diệm không phải là người tàn ác như Cộng sản tuyên truyền và xuyên tạc xưa nay.
8. TT NGÔ ĐÌNH DIỆM LÀ MỤC TỬ NHÂN LÀNH, HẾT LÒNG PHỤC VỤ DÂN NƯỚC 
Ngài nói rằng ngài chỉ biết thức khuya dậy sớm làm việc, một lòng hiến dâng đời mình cho đất nước và dân tộc. Nỗ lực của ngài đã đem lại kết quả kỳ diệu: đất nước ổn định và phát triển, người dân được ấm no và hạnh phúc.
Tiến sĩ Nguyễn Anh Tuần trong tác phẩm Chính quyền Ngô Đình Diệm 1954-1963 đã tổng kết rằng: Ông Ngô Đình Diệm đã đưa “Việt Nam từ một đất nước lệ thuộc vào thực dân Pháp đã trở thành một quốc gia có đầy đủ chủ quyền và độc lập thực sự. Ông đã biến một vùng đất đầy bất ổng vì nạn sứ quân, bằng đảng, đầy đổ vỡ tang thương vì chiến tranh hỗn loạn, vì sự phá hoại quy mô của Việt Cộng, thành một quốc gia có kỷ cương, ổn định và an bình. Ông đã chuyển một đất nước theo chế dộ quân chủ phong kiến thành một quốc gia có một thể chế cộng hòa và một bản hiến pháp dân chủ tiến bộ, nhưng đồng thời duy trì được một cơ cấu chính quyền mạnh, đầy đủ uy quyền quốc gia, phù hợp với hoàn cảnh của một đất nước mới thu hồi độc lập, đủ sức chống lại những thế lực phản động của Thực Dân, Cộng sản, Phong Kiến và tình trạng chậm tiến cùng chia rẽ tồn tại trên đất nước”.
Tác giả người Nga AG Vinogradov cho biết từ năm 1956 đến 1963 tổng sản tổng sản phẩm nội địa (GDP) của MNCH luôn luôn cao hơn MBCS khoảng trên dưới 4 lần. Năm 1956 MNCH đạt 11.283 triệu USD/ so với MBCS là 2.587 triệu USD. Năm 1963 MNCH đạt 16.422 triệu USD trong khi MBCD chỉ đạt 4702 triệu USD. Một so sánh khác về phương diện kinh tế: MNQG năm 1957 sản xuất được khoảng 162 triệu m vải, tính ra mỗi đầu người được 11 m, trong khi MB sản xuất được 68,1 trệu m vải, tính ra mỗi đầu người được khoảng 4,1 m.
Nhưng thực tế có đúng vậy không? Tôi phải nói thêm rằng con số thống kê của CS thường là không thật. Xưa cũng như nay. Liên quan đến thành tích thì con số thống kê thường là phóng đại. Cái giọng quen thuộc của đài báo nhà nước về các lãnh vực thì luôn luôn là “năm nay cao hơn năm trước”, hoặc “hoàn thành sớm hơn kế hoạch được giao so với cùng kỳ năm ngoái”. Cái gì cũng cao hơn, nhanh hơn, nhưng trên thực tế đời sống người dân lại khổ hơn. Cho nên các con số thống kê trên kia về tổng sản lượng quốc dân hoặc về sản lượng vải của Miền Bắc Cộng Sản tôi tin là con số thấp hơn nhiều. Thời đấy làm gì có mỗi năm mỗi người được 4 mét vải. May lắm chỉ được 2 thôi. "Mỗi năm 2 mét vải thô/ Lấy gì che kín "Cụ Hồ" em ơi". Nhưng cũng không hai mét vải thôi nữa. Hơn chục năm sau, thời sau 1975 cháu thấy mỗi nhân khẩu ở quê tôi còn chưa được mua phân phối theo tem phiếu mỗi người 2 mét vải nữa kia.
Trở lại vấn đề mình đang nói thời ông Diệm kinh tế phát triển, đời sống người dân ấm no hạnh phúc. Cháu đọc báo thấy một nhà nghiên cứu giảng dạy đại học ở VN là ông Nguyễn Hội, tính toán và cho biết rằng, ở VN ít là từ năm 1960 đến nay, chưa có thời nào người dân VN sống sung sướng bằng thời ông Diệm. Trong bài viết Thời nào dân Việt sướng nhất, tác giả so sánh mức lương thời đệ nhất và đệ nhị cộng hòa với mức lương người dân Việt và năm 2006 là năm sung túc nhất của thời kỳ XHCN. Mặc dù số tiền viện trợ đổ vào VN năm 2006 nhiều gấp hơn 10 lần năm 1961. Năm 1960 lương một ngày của một người lao động không có chuyên môn của VNCH mua được 18,1 kg trong khi năm sướng nhất của XHCN là 2006, lương của một người lao động không chuyên môn cũng chỉ mua được 5,1 kg. Tức là giá trị tiền lương của năm khá giả nhất dưới chế độ cộng sản hiện nay cũng mới chỉ bằng 28% giá trị tiền lương của người lao động ở Miền Nam dưới thời ông Diệm thời 46 năm về trước[2]. Nói vậy để chúng ta thấy ông Diệm giỏi thế nào và người dân VNCH may mắn ra sao, cũng để thấy ông HCM và ĐCS dốt nát và tàn bạo thế nào trong việc điều hành và phát triển đất nước khiến người dân MBCS bất hạnh ra rao[3].
Tóm lại, vì yêu thương dân nước thực lòng, Tổng thống Ngô Đình Diệm đã làm cho Miền Nam 9 năm ngài lãnh đạo là giai đoạn thái bình và hạnh phúc nhất của người Việt Nam, Miền Nam trở thành một quốc gia thịnh vượng ở Á Đông, MNVN chưa phải là thiên đàng trên trời thì cũng là địa đàng ở cõi Á Đông và Sài Gòn từ là một hang ổ của trộm cướp, cờ bạc và mãi dâm trở thành hòn ngọc của Viễn Đông.
9. TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM LÀ MỤC TỬ THÍ MẠNG VÌ ĐOÀN CHIÊN
Ngài lúc nào cũng hy sinh bản thân để chăm lo cho dân nước. Vậy mà có một thiểu số hiểu lầm ngài, ganh tỵ với ngài, ghen ghét ngài, vu cáo ngài, phản bội ngài và chống đối ngài. Nhóm này đã hy sinh quyền lợi của dân tộc và đất nước để tìm quyền lợi riêng của mình và của phe nhóm mình. Họ đang tâm làm tay sai cho ngoại bang. Kết cục là Tổng thống Ngô Đình Diệm đã phải chết.
Giống cái chết của Chúa Giêsu. Ngài chết do những toan tính chính trị và tôn giáo của các thế lực thù địch bên trong bên ngoài. Ngài chết do sự phản bội của các bạn bè và học trò. Ngài chết vì sự câu kết của thế lực ngoại bang với người đồng tộc.
Giống cái chết của Chúa Giêsu, ở một phương diện khác, cái chết của Tổng thống Ngô Đình Diệm là cái chết của tình yêu thương dâng hiến. Ngài không trốn chạy cái chết. Ngài chủ động chết thay cho những người khác. Ngài chết vì muốn bảo toàn quyền lợi và danh dự của dân tộc và quốc gia. Các nhân chứng cho chúng ta biết như vậy.
Người ta thấy rằng, nếu ngài chịu nhượng bộ Mỹ, chịu hy sinh chủ quyền quốc gia, thì chắc chắn ngài không bị hạ bệ.
Nếu ngài nghe ông Nguyễn Hữu Duệ cho thiết giáp của Lữ đoàn phòng vệ Phủ tổng thống đến bắt các tướng lãnh phản loạn, thì cuộc đảo chính đã thất bại và ngài đã an toàn; nhưng ngài không muốn quân đội đánh quân đội; ngài nói với ông rằng: “Quân đội quốc gia để đánh giặc chứ không phải để quân đội đánh quân đội”. Thật là chí lý chí tình. Lúc ấy, ông Cao Xuân Vỹ, Tổng Giám đốc Thanh niên Cộng Hòa, đang có mặt bên ngài, nói với ngài đại khái rằng người khác đánh mình, mình phải đánh lại, nếu không thì chết; ngài đáp lại rằng: “Chết thì chết đã sao!”. Ngài đã chấp nhận để người khác giết mình thay vì mình dùng quyền để giết người khác. Khi Đại sứ Mỹ đề nghị ngài đi tỵ nạn, ngài đã trả lời rằng ngài không bao giờ rời đất nước Việt Nam. “Tôi không bỏ được dân tộc tôi”. Rồi Cha sở nhà thờ Cha Tam và các bạn hữu ở Chợ Lớn đề nghị đưa ngài đi ẩn náu để tìm đường sang Đài Loan, ngài cũng chối từ. Ngài nói rằng: “Tôi không có tội gì với dân tộc và quốc gia này”. Tôi thấy không có lý do gì phải lẩn tránh. Cuối cùng ông Ngô Đình Nhu, bào đệ của ngài, đề nghị ngài trốn đi một mình và chỉ để lại ông Nhu ra trình diện phe đảo chính, nhưng ngài không muốn bỏ rơi người em một mình trong lúc nguy nan. Ngài muốn anh em sống chết có nhau.
Trước cái chết Tổng thống Ngô Đình Diệm đã ứng xử thật cao thượng, can đảm và siêu nhiên. Chúa Giêsu nói: “Không có tình thương nào lớn hơn tình thương của người hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình.” “Con người đến không phải để được phục vụ nhưng đến để phục vụ và hiến mạng sống mình làm giá chuộc muôn người.” 
TT Ngô Đình Diệm là con người như vậy. Cái chết của ngài là cái chết của người công chính, là cái chết của một vị tử đạo. Tử đạo vì lòng yêu thương. Yêu thương dân tộc và tổ quốc. Ngài sống vì dân vì nước và cũng muốn chết vì nước vì dân. Cái chết của ngài là chết vì dân tộc và vì tổ quốc.
Kính thưa cộng đoàn, TT Ngô Đình Diệm đã theo gương Chúa Giêsu và đã họa lại một cách tuyệt vời nơi bản thân ngài và trong cuộc đời ngài hình ảnh sống động Chúa Giêsu. Sử gia hiện đại Philippe Deviller khi nghiên cứu về TT Ngô Đình Diệm đã nói rằng ngài là "một người sống trọn vẹn cho đức tin Công giáo". 
Trước khi qua đời vài tháng trong một lần phát biểu ở quốc hội, TT Ngô Đình Diệm đã nói: “Tôi không phải là thần thánh. Tôi chỉ là một người bình thường. Tôi chỉ biết thức khuya dậy sớm làm việc, một lòng hiến dâng đời tôi cho đất nước và dân tộc.” Rồi kết thúc ngài nói: “Tôi tiến hãy theo tôi. Tôi lùi hãy giết chết tôi. Tôi chết hãy nối chí tôi.” 
Tổng thống tự nhận là con người bình thường, nhưng thực tế chúng ta thấy ngài đã sống cuộc đời mình một cách phi thường. Chúng ta tin ngài là thánh nhân. Thánh nhân của dân tộc và đất nước Việt Nam.
Chúng ta tạ ơn Chúa đã ban cho dân tộc và Giáo hội Việt Nam con người kiệt xuất này. Vậy, chúng ta hãy nối chí ngài. Nối chí ngài hiến dâng đời mình cho Chúa và tuân theo thánh ý Chúa. Nối chí ngài làm việc và cầu nguyện, sống nghèo khó và vâng phục, sống thanh khiết và khiêm nhường, sống bao dung và tha thứ. Nối chí ngài họa lại nơi bản thân chúng ta hình ảnh sống động của Chúa Giêsu mục tử nhân lành đã hy sinh mạng sống mình vì đoàn chiên, nghĩa là hy sinh mạng sống mình vì dân tộc và tổ quốc. 
Đấy chính là cách biểu lộ lòng biết ơn chân thành của chúng ta đối với những gì TT Ngô Đình Diệm đã làm cho dân nước Việt Nam cũng như cho ông bà cha mẹ và cho bản thân chúng ta. Amen./.
Frankfurt, Germany 03-11-2018
Lm. Phêrô Nguyễn Văn Khải, DCCT
CHÚ THÍCH 
[1] Ở đời có những sự trùng hợp thật nhiệm mầu. TT Ngô Đình Diệm khi khấn làm thầy dòng Biển Đức bên Bỉ, đã nhận thánh Odilon de Cluny làm tên gọi trong Dòng. Thánh Odilon là bổn mạng của người tỵ nạn và vô gia cư, và cũng là người khởi xướng việc kính nhớ các linh hồn vào ngày 2/11. Rồi sau đó chúng ta thấy, TT Ngô Đình Diệm đã hết lòng giúp đỡ người tỵ nạn cộng sản từ Bắc vào Nam và cuối cùng ngài lại cũng chết đúng vào ngài 2 tháng 11 là ngày kính nhớ các linh hồn.
[3] So sánh với kinh tế Miền Bắc, dưới sự lãnh đạo của ông Hồ Chí Minh, thì chúng ta thấy có sự khác nhau một trời một vực. Kinh tế ở Miền Bắc từ năm 1954 đến năm 1963 phải nói là càng ngày càng kiệt quệ vì hàng loạt chính sách sai lầm. Sai lầm có hệ thống. Đó là chính sách bế quan tỏa cảnh, chính sách cấm chợ ngăn sông, chính sách cải cách ruộng đất, chính sách cải tạo công thương nghiệp, chính sách quốc hữu hóa và tập thể hóa nông nghiệp, công nghiệp và ngư nghiệp. Đấy thực sự là những chính sách điên rồ, phản khoa học, phản văn hóa và phản đạo đức, biến con người thành con vật. Đó là chính sách cướp sạch, phá sạch; đó là chính sách khủng bố toàn dân và ăn cướp toàn diện bằng bạo lực, biến xã hội thành địa ngục trần gian, biến con người thành con vật.




Read more…

GHI CÔNG HAY GHI ƠN ?


Đặng Chí Hùng nói với các đảng viên csVn:

1- Điều đầu tiên:

Nếu chúng mày thấy trên giấy tờ, bia mộ của những người lính Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) là “Tổ quốc ghi ơn” thì bên phía quân đội cộng sản (QĐCS) lại ghi là “Tổ quốc ghi công”. Có gì khác biệt không ? Nếu nhìn sơ qua thì không có gì cả. Còn nếu nghiên cứu tiếng Việt thì nó lại khác.

Trong tiếng Việt thì “công” và “ơn” khác nhau hoàn toàn. Công mô tả người ta thuê ai đó làm việc thuê cho chủ và được trả công. Nó đơn thuần là chuyện mua bán, làm thuê và trả thù lao sòng phẳng, không có ơn nghĩa gì cả.. Trong khi đó Ơn lại là một khái niệm rất sâu: ơn nghĩa, ân tình. Mà ân tình và ân nghĩa không thể trả bằng thù lao vật chất được. Đó là ơn nghĩa sâu nặng mãi mãi.

Rõ ràng chỉ cần hai sự so sánh đó đã thấy nhà nước VNCH tôn trọng người lính hy sinh vì nước đến mức nào, trong khi đó nhà cầm quyền cộng sản lại coi người lính quân đội QĐCS chỉ là quân đánh thuê cho đảng, chết rồi thì trả công mà thôi. Vì thế mà cũng không có lạ khi QĐCS có tôn chỉ “trung với đảng” đầu tiên, trong khi đó những người lính VNCH lại đặt tổ quốc lên hết với khẩu hiệu “Tổ quốc, danh dự, trách nhiệm”. Nếu sáng mắt và tinh ý, có lẽ chúng mày sẽ thấy điều tao nói rất thấm thía !

2- Điều thứ hai: 

Đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) nói chủ nghĩa cộng sản là “vô địch, bách chiến bách thắng” thì chúng mày có thể giải thích vì sao trên thế giới chỉ còn vài nước theo chủ nghĩa cộng sản và những nước này đều nghèo nàn, lạc hậu. Vậy thứ chủ nghĩa “vô địch thiên hạ, bách chiến bách thắng” mà đảng CSVN tuyên truyền đã đi đâu và làm gì cho dân tộc Việt Nam này?.

Chúng mày chắc chắn sẽ lý luận rằng, do hậu quả chiến tranh để lại. Vậy chúng mày có lúc nào nghĩ rằng Nhật Bản cũng có chiến tranh, thậm chí bị tàn phá kinh khủng mà đã vươn lên nhanh chóng không ?. Đơn giản vì họ không có chủ nghĩa cộng sản đó chúng mày.

Và quan trọng nữa, nếu thật sự chủ nghĩa Cộng Sản đem lại vinh quang cho dân tộc Việt và Việt Nam vẫn đang trên đà “phát triển” như nhiều người đảng viên, dư luận viên ca tụng thì tại sao các cán bộ cao cấp cộng sản Việt Nam từ Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Xuân Phúc… đều mua nhà cửa, gửi con cái chạy ra nước ngoài mà không sống dưới chế độ Cộng Sản tốt đẹp ?. Chúng mày có thấy vô lý không ? Mà những Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Xuân Phúc nếu có gửi con đi thì chúng nó cũng gửi con đi Mỹ, Canada, Châu Âu, Úc vv…chứ chẳng đứa nào cho con đi Nga Tầu ở cả. Có thấy vô lý không ?

Tiện đây cũng hỏi thật, nếu được mời đi nước ngoài định cư, chắc chắn là chúng mày chọn Mỹ, Canada, Úc…chứ chẳng đứa nào chọn Nga, Tầu, Bắc Hàn, Cuba đâu. Vì vậy nói gì thì nói, hãy suy nghĩ bằng cái đầu đi chúng mày !

3- Điều thứ ba là: 
chúng mày có thấy một điều vô lý không khi mà ở những nước tự do người ta không cần ai định hướng dư luận cả. Tại sao ở Việt Nam đảng CSVN lại sinh ra dư luận viên để định hướng suy nghĩ người khác. Nếu thật sự đảng CSVN tốt đẹp thì tự dưng tốn tiền nuôi bọn chửi thuê, định hướng suy nghĩ người khác làm gì ?. Dân gian Việt Nam có câu “Hữu xạ tự nhiên hương” mà….Chỉ có những đứa làm điều xấu mới phải định hướng dư luận mà thôi.

4- Điều cuối cùng: 

muốn tâm sự với chúng mày hôm nay đó là vì sao đảng CSVN lại “xuất khẩu lao động” rồi sau đó cho công nhân Tầu có trình độ thấp vào lao động tại Việt Nam nếu không phải là bán nước ?.

Chúng mày có thấy điều đó thật vô lý không ?. Tại sao không tạo công ăn việc làm cho người Việt để phát triển kinh tế, nâng cao đời sống người dân Việt mà lại bán sức lao động cho cái bọn mà chúng mày gọi là “tư bản bóc lột”, rồi đi rước lũ Tầu khựa vào đất nước Việt Nam. Đó chỉ có thể hiểu là đảng CSVN bán nước, rước voi về giày mả tổ.

Hôm nay, có bốn điều muốn nói với chúng mày để chúng mày thêm sáng mắt. Tao nghĩ là chúng mày cũng là người Việt và đủ để hiểu dần ra bằng suy luận, trí thông minh của chúng mày. Tao không hi vọng gì chỉ một vài bài viết làm chúng mày hiểu ra sự thật vấn đề. Nhận thức cần thời gian lâu dài. Nhưng mà “mưa dầm thấm lâu”, và người viết hi vọng chúng mày vẫn còn một chút sáng để hiểu những điều vốn là sự thật giản đơn….

St
Read more…

TA TRỒNG LAN KHÔNG PHẢI ĐỂ TỨC GIẬN.

 Hôm qua chị ở Sài gòn điện về , “ Em ơi thượng tọa Trí Quang chết rồi “ .

Stt về thượng tọa không nhiều nhưng người vô comment nhiều lắm với những lời lẽ nặng nề . Chị tôi nói , tu cả đời mà cuối đời khi chết người ta chửi rủa như vậy thì nghiệp thầy quá nặng .

Gia đình tôi theo Phật Giáo bao đời nay . Ký ức của tôi về thượng tọa Trí Quang không nhiều , vì tôi còn quá nhỏ , chỉ nhớ thời đó Phật tử Huế đem bàn thờ ra đường rồi những vụ bãi khoá của sinh viên học sinh . Tôi học tiểu học , thấy các anh chị sinh viên học sinh vào trường , đánh trống tùng tùng , học trò nhỏ chúng tôi la ré , đuọc nghỉ học thì mừng chứ đâu biết vận nước đang hồi ngã nghiêng.
Tôi nghe người lớn nói về hoà thượng Thích Quảng Đức , Thích Tịnh Khiết , Thích Đôn Hậu , Thích Minh Châu , Thích Tâm Châu , Thích Trí Quang , Thích Nhất Hạnh ..... Họ nói chùa là ổ Việt Cọng . Chẳng ai muốn tôn giáo mình bị hoen ố bởi những ma tăng hay ác tăng . Tôi không phê phán ai vì hiểu biết của tôi về các vị ấy quá hạn hẹp , dẫu rằng lời bàn tán , tiếng thị phi của người lớn làm tôi đau lòng . Cái NGÃ của con người lớn quá . Nếu biết ngày nay , khi sống , khi chết mà thiên hạ nguyền rủa như vậy có lẽ ai cũng chùn tay khi hành động . Tham , Sân , Si là cội nguồn của tội lỗi .

Nếu quả tình có thật chuyện thượng tọa Trí Quang cho thân tín đi đánh đập , trả thù những người theo Công Giáo sau khi tổng thống Diệm chết thì việc này không phù hợp với người tu hành chút nào. Đạo Phật từ bi mà .

Nếu quả thật có chuyện thiền sư Nhất Hạnh được du học Mỹ rồi lại vọng ngôn nói rằng không quân Mỹ năm 1968 đã thả bom giết 300.000 thường dân Bến Tre khi dân số Bến Tre thời đó chỉ có 70. 000 . Lại nghe nói ông có con với ni cô Chân Không , đệ tử của ông ? Vậy là Thiện tai , thiện tai . Ông đã phạm giới rồi .

Thời bao cấp , Ở Huế có Bác Siêu là cư sĩ tại gia , dù đã già , ốm yếu , ngày ngày bác vẫn đạp chiếc xe đạp cà tàng đi khắp thành phố và vùng phụ cận để xin gạo . Bác gom gạo đó đem phân phát những người nghèo . Nghe kể khi bác chết , nhiều người thuong tiếc , đi đám đông lắm , kể cả người công giáo cũng đến dự lễ tang bác . Thế mới biết nhân quả nhãn tiền. Nhân bác trồng quá tốt để rồi quả bác hái quá ngọt .
Chuyện về 1 hòa thượng già sống với chú tiểu nhỏ . Hòa thượng có trồng 1 chậu Lan . Được chăm chút mỗi ngày nên cây Lan nở hoa rất đẹp. Một hôm hòa thượng đi vắng vài ngày nên giao chú tiểu chăm sóc. Chú tiểu làm tròn nhiệm vụ của mình. Chẳng ngờ , có lần chú để chậu hoa ra bậu cửa rồi đi làm việc , trời mưa , chậu hoa dập nát. Lạ chưa , khi hòa thượng về ông chẳng hề la mắng chú . Thắc mắc , sợ hãi , chú hỏi thì hòa thượng trả lời TA TRỒNG HOA LAN , KHÔNG PHẢI ĐỂ TỨC GIẬN. Đọc đến đây tôi giật thót cả người . Trời ơi . Tôi không hề nghĩ được câu trả lời như vậy. Tu như hòa thượng thì quả là đạt tới CẢNH GIỚI THƯỢNG THỪA . Ta trồng lan không phải để tức giận . Đó cũng là triết lý sống .

Ta trồng lan đâu phải để tức giận. Con làm bể cái ly , mẹ vội đánh 1 roi . Con nói mẹ nóng tính , lòng đã vội buồn phiền . Ta trồng lan đâu phải để tức giận . Ôi , biết khi nào đạt được cảnh giới đó .








Trầm Hương Thơ Cảm ơn Phương Lê cho copie bài viết nhé?

Norris Le Hậu quả của hành động quậy phá miền Nam do hai ông Trí Quang và Nhất Hạnh cầm đầu đã hiện ra rất rõ cho cả Dân Tộc lẫn Phật Giáo Việt Nam . Nhìn tình trạng suy thoái một cách khủng khiếp về đạo đức hiện nay, mà hai ông này vẫn lặng câm, không hề lên tiếng, người ta có thể thấy rõ cái TỘI rất lớn của họ. Họ không xứng đáng mặc áo tu, đừng nói tời việc xưng tụng chức danh của giới tu sĩ Phật giáo.

Kimquy Tran Sư hổ man và con gái của Nhất Hạnh là Teenager ngày nay

Mai Chu Kimquy Tran Có nguồn tin tiết lộ rằng ts thích nhất hạnh có với sc chân không 2 người con tên tiên đồng và ngọc nữ

Khanh Nguyen Tôi nghĩ là ý Huong Tonny muốn nói NH tổ chức buổi nói chuyện với Người Mỹ sau vụ khủng bố 9/11/2001 là có thật chứ không phải việc Không lực VNCH thả bom giết 300,000 là có thật như NH tố cáo.Luc đó NH cho vụ khủng bố 9 11 là hậu quả của hành động xâm lược VN ... và các nước khác theo Luật Nhân quả của Phật giáo Và bây giò NH đã sáng mắt.
Còn Trí Quang thì chỉ cần nhìn khuôn mặt trong tấm hình Tướng Nguyễn Ngọc Loan đứng che mưa cho Ông ta thì biet được ngay không phải là người Chân tu... mà tên Ác tăng xảo quyệt đầy ậm mưu...
Cũng một phần do Dân Miền Nam nhẹ dạ nghe theo bọn Ác tăng này và bị chúng nó lợi dụng....
Lịch sử sẽ phán xét...

Mặc Khải Đúng càng tu tâm càng nguội càng nhẹ ... đó mới chân tu... tu mà còn ham muốn dù chỉ một miếng ăn một áo mới khi áo Củ chưa hư... vậy là phải coi lại bản thân nên tu tốt hơn ... tu là giải thoát bản thân mọi ước muốn ... xong rồi giúp ai được thì tốt còn không thì tu cho mình ... tu để khi chết ai cũng chửi thì rỏ ràng người nầy đường tu rất tệ .... dòng họ còn nhục thêm

Nguyễn Minh Huân Đáng khinh! Đáng nguyền rủa nhất là cái loại sư nầy và cái đám MTGPMN tụi nầy có chết ngàn lần cũng không rửa hết tội lỗi! Phật nào mà chứng cho cái lũ sư nầy! Bia miệng ngàn năm!

Anna Tran “Ta trồng lan, không phải để tức giận”. Hoà thượng đã là Phật rồi!

Hung Dang Thầy Nhất Hạnh theo phái “thiền tu” và “tiếp hiện” ni sư Không Chân. Mô Phật ! 🙏🏿🙏🏿🙏🏿
Mai Chu Hung Dang Có nguồn tin tiết lộ rằng ts thích nhất hạnh có với sc chân không 2 người con tên tiên đồng và ngọc nữ
Ẩn hoặc báo cáo bình luận này


NHẤT HẠNH và "Ni Sư" Chân Không cùng hai con tại New Jersey ”

Nham Tran Lich su va^~n su tha^t :
Ta` su Nha^t' Hanh , Tri' Quang
da~ va` dang tra~ nghie^p.
An com quo^c' gia tho` ma co^ng san~ !!!

Phong Nguyen Hay lắm cô ơi

Huong Tonnu Chuyện NH bỏ tiền tổ chức một buổi nói chuyện với người Mỹ ngay sau vụ khủng bố Sep 11, 2001 ở New York để tố cáo Mỹ thả bom giết 300 ngàn dân Bến Tre là có thật đó chị. Em lúc đó đang ở Mỹ mà.

Phương Lê Huong Tonnu cái gì thật hả em ?
300.000 người bến tre chết năm 1968 là thật
Hay thiền sư Nhất hạnh tổ chức buổi nói chuyện với người Mỹ là thật ? Dân Bến tre chỉ có 70.000 thì làm sao chết 300. 000 được

Chuyện tổ chức nói chuyện của NH là có thật.

Lâm Bình Nguyễn Phương Lê chắc cô thực hiện câu :"tử bất luận" nên nói năng nhẹ nhàng không muốn khoét sâu vào tội ác của bọn chúng. Nhưng thấy comment reply là hiểu cô liền. Tôi không thể nào dùng những chữ nghĩa nhẹ nhàng với bọn giả sư được. Ngày nay sự thật đã phơi bày trước ánh sáng. Không còn mỵ dân, không còn tẩy não ai được nữa cô nhỉ?!

Ha Thai Người xưa đã từng nói:
"Năng thuyết bất năng hành"
Ứng vào Ồng Nhất Hạnh
Chắc đúng trăm phần trăm

Ông là một tu sĩ
Mê chính trị hơn tu
Tội cái đầu thiên tả
Lạng quạng hóa ra mù

Nhắm mắt rao láo khoét
Dựng chuyện cốt tuyên truyền
Bến Tre ... bom chết tiệt
Tu... nói có trả tiền (?)

Tháp đôi ở Nửu Ước (9-11)
Bị khủng bố ra tay
Ba ngàn người thiệt mạng
Đứa nào đã vỗ tay?

Những kẻ mượn danh tu
Nói, làm ... điều bất chính
Gieo nhân thì hái quả
Rõ ràng liệt bán thân

Ông mang tội rất lớn
Kẻ ăn cơm Quốc Gia
Đi thờ ma Cộng Sản
Làm tan nát quê nhà!

Tớ là một Phật Tử
Quy y tăng: coi chừng
Những loại tăng hư đốn
Không có chỗ để dùng./-
ht

Mai Chu Phương Lê nhất hạnh đang “vay trả” cuối đời “dzật dzờ thê thảm” tại tổ đình Từ Hiếu Tự,Huế!

Lộng Giang Trần Thầy gì mà thầy. Cái loại cs nằm vùng phá phách sao là chân tu được.

Thuc Truong Ta trồng lan đâu phải để tức giận!

Ha Thai Nghe con cóc chết tối hôm qua
Thứ ấy chết đi bớt thối tha
Giữ lại dằng dai càng nhớp đất
Tống đi nhanh nhẩu đỡ hôi nhà
Nhân từ với lũ ong tay áo
Hờ hững cùng quân gió hứng tà
Nhân quả hiển nhiên bày trước mặt
Rõ ràng lồ lộ có đâu xa !

(ht họa bài thơ của Sáu Miệt Vườn)

Thanh Nguyễn Bài này hay quá. Thật đúng , khi thầy đã nằm xuống mà người đời còn xỉ vả chứng tỏ nghiệp còn quá nặng, chưa phổ độ nhiều cho chúng sanh.

Norris Le TỘI ĐÒ Dân Tộc như vậy làm sao có thể "phổ độ" cho ai được, thưa quý vị.

Lâm Nguyễn Ta trồng lan đâu phải để tức giận! Hay quá cô ơi. Cả đời chắc cũng không làm được như vị cao tăng này.

Tung Tran Thanh Trí Quang là tên "Ăn cơm Thích Ca thờ ma cáo Hồ"

Mai Chu tăng “tỵ thế”
< A >

David Thiên Ngọc (Danlambao) - Tỵ thế là tránh đời... là trời đánh. Qua việc tên ma tăng “ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng sản” gọi là Thích Trí Quang vừa chết - tôi không dùng từ "viên tịch" kính cẩn vì theo tôi ông ta không xứng đáng - ngoài việc vài người cho rằng ông ta là thiên tài bẩm sinh lãnh đạo chính trị, tài giỏi vô song... nhưng thiên bẩm, xuất chúng vô song gì gì... đi nữa nhưng cái bản lĩnh chính trị đáng được kính trọng và tôn vinh là đem cái tài năng xuất chúng đó nhằm cống hiến cho dân tộc cho đất nước mà quên cả thân mình thì “danh lưu thanh sử” và có đi về với cát bụi thì vẫn xem là bất tử, sống mãi trong lòng muôn dân.

Vào những năm 60s-70s của thế kỷ trước hắn đã làm gì? Thích Trí Quang đã góp tay đắc lực cho csVN nhằm giựt sập nền Cộng Hoà của MNVN (VNCH) đầy nhân bản và văn minh trong buổi ban sơ còn non trẻ. Với tài năng “xuất chúng, trời đất phú cho” - có người nói thế - để hại dân tộc, phá giang san” thì có phải là mục đích, ý chỉ của tổ tiên Hồng Lạc? Điểm này tôi có bài "Trí thức Việt Nam trước nội tình đất nước" đã đăng trên Dân Làm Báo.

Hơn 44 năm qua nhân dân Việt Nam từ vỹ tuyến 17 trở vào, núi xương sông máu của người dân miền Namtrải dài khắp rừng núi, nhuộm đỏ sông hồ, xác chìm đáy biển... rồi làm thân trâu ngựa khắp năm châu (qua chính sách Xuất khẩu Lao động của cộng sản bày ra) mấy chục năm qua há có phải là vì “họa cộng sản” đến ngày nay vẫn chưa dứt, bao sĩ phu yêu nước còn vật vã tỏ mờ sau song sắt nhà tù cộng sản không một ánh sáng lọt khe... và hết “thuyền nhân” nay lại “thùng nhân” là do đâu? Với thuyền nhân thì cộng sản cho là thế lực thù địch còn với thùng nhân thì chúng “đắp tai ngoảnh mặt làm ngơ, vô cảm” trước những cái chết thật thương tâm mà loài người trên thế giới đều chia sẻ và mặc niệm.

Hơn 44 năm về trước nhân dân miền Nam có ai dứt áo ra đi liều chết để lìa bỏ quê hương, cha mẹ, vợ chồng, con cái, người thân như vậy không? Tôi không nói thêm nữa vì những nỗi gian truân đau khổ của người dân miền Nam cả thế giới đều biết và đều dang tay cứu giúp suốt hơn 44 năm qua.

Có một điều đáng nói là đa số nhân dân Việt Nam kể cả hàng ngũ trí thức trước đây và hiện tại trước những hành vi bán nước hại dân, tội đồ của dân tộc mà không một ai lôi những tên đó ra để hạch sách luận tội mà để đến khi hắn chết đi thì mới trang kia bài nọ kể tội chúng không tiếc lời.

Tập đoàn csVN mà cụ thể là Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười, Phạm văn Đồng bò qua Tàu lén lút ký cái gọi là “mật ước Thành Đô” bán nước. Khi chúng còn sống không ai vạch nên tội đồ của chúng để đến khi chúng ra ma rồi mới đàn hặc nọ kia! Khi Đỗ Mười còn sống tôi có viết bài “Sao không bắt chim Đỗ mà đi kiến nghị viễn vông” đăng trên Dân Làm Báo và nhiều mặt báo khác. Ở đây từ “chim Đỗ” là chỉ tên Đỗ Mười.

Tên ma tăng ăn cơm Quốc gia thờ ma cộng sản Thích Trí Quang đã tiếp tay cộng sản hại dân hại nước mà trong nhiều thập niên qua, mọi người im hơi lặng tiếng để hơn 44 năm hắn núp bóng thiền môn gối cao đầu mà hưởng lạc ở chùa Từ Đàm Tp. Huế và thọ những 97 tuổi. Giờ hắn theo “bác” rồi lại bài nọ bài kia khen chê lẫn lộn để làm gì thật là vô bổ!

10.11.2019

David Thiên Ngọc

DANLAMBAOVN.BLOGSPOT.COM

Bây giờ họ thích đểu lắm mà
Chúng chỉ lừa đảo dân nghèo ta
Tâm an, phận an dù bị cướp
Hết cả nhà cửa mà chẳng than.

Lê Văn Minh Thế là một con chuột chù đã chết!!!

Hoang Tri Thích Nhất Hạnh?
Có trùng tên không Cô?!!!!!!

Eric Phan Nếu Mỹ nhận lời cầu viện của Đức Giáo Hoàng thời đó (1954) thả từ 1đến 6 quả bom nguyên tử xuống Bắc Việt để giải vây cho Pháp nhằm kéo dài sự độ hộ của thực dân trên quê hương VN, thì VN làm sao có chuyện chia đôi đất nước và chiến tranh VN (1954 - 1975) !?. Mỹ từ chối sự vận động này. Mỹ đã có chiến lược mới để Pháp thất thủ Điện Biên Phủ vào 8/1954. Sau đó tạo chiến tranh hóa tại VN rồi bắt tay với Trung Cộng đưa Cộng Sản vào miền Nam VN. Đây mới là bước ngoặc lịch sử làm cho dân tộc VN lâm vào cảnh đau thương cho đến ngày hôm nay.

Tieng Nguyen Cám ơn Cô Giáo nhiều lắm,định nói,định viết vài lời,nhưng Cô lại nói hết,đúng hết.Riêng tôi,vịn câu ' nhân tử,cừu tan ',nhưng thực sự chữ " cừu " có tan,theo luật nhân quả hay không?Nào ai biết được...!Cám ơn Cô Giáo,xin share.

Kimquy Tran PA ơi
Em nhắc bác Siêu làm chị nhớ tới những ngày Mạ chị tích lũy gạo , cứ mỗi lần nấu cơm bà bốc lại một ít bỏ vào cái lu nhỏ, cứ thế mồng một và rằm Bác Ba Siêu đạp xe đi khắp Huế nhận gạo đem về cứu người nghèo. Cũng kể thêm , nếu emvề Huế , đi lên chùa Từ Hiếu , em sẽ thấy ông NH đã phá tan cái quang cảnh tịch mịch của ngôi chùa xưa bằng cách xây ngay một toà nhà ba tầng ngang bên để khi Ông NH về lại chốn ông tu cũ làm chỗ nghỉ ngơi. Chị thấy tiếc cho cảnh đẹp trăm năm bị bức tử

Read more…

VÒNG TRẦN AI , AI DỄ BIẾT AI .

Ừ . Ai dễ biết ai. Mới ngày nào là ông này bà nọ mà giờ đây ngã ngựa . Bắt đầu bằng Đinh La Thăng. Thăng đã từng là Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải rồi lên làm Bí thư thành Hồ . Đường Hoạn lộ thênh thang rộng mở , rồi bỗng dưng đột ngột đi vào tù.

Rồi Trần Bắc Hà , chỉ là chủ tịch hội đồng quản trị 1 ngân hàng , nhờ dựa hơi vào cựu thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng mà Hà hạch họe đủ người . Chuyện kể rằng trong một cuộc họp ở Bình Định , 1 phó chủ tịch tỉnh vừa mở miệng thì bị Hà quát , mày không đủ tuổi để nói chuyện với tao. Vị phó chủ tịch vừa phản ứng thì bị Hà tát thẳng vào mặt .Có lần Hà chửi thẳng vào mặt vị bộ trưởng , tại sao mày xin chỉ đạo của thủ tướng lúc này ? Cút ngay ! Rồi quay sang nói với ông thủ tướng Dũng , Đi thôi anh Ba , trễ giờ bay rồi . Có lần cả chuyến bay phải dừng lại chờ Hà , bất chấp trên máy bay hôm ấy có ông Nguyễn Văn Bình là thống đốc ngân hàng đương nhiệm . Lại có lần Hà hẹn phó chủ tịch tỉnh Bình Định là Nguyễn Văn Thiện chơi golf , khi Thiện tới ,Hà vụ gậy golf tới tấp , Thiện gãy 3 sườn , phải chở đi bệnh viện cấp cứu. Nhiều , nhiều lắm chuyện về Trần Bắc Hà . Vang bóng 1 thời nhưng rồi những ngày cuối đời của Hà thật thê thảm khi phải vào tù và chết đầy bí ẩn trong đó . Cái đau nữa là ngay sau đó con của Hà cũng bị kỷ luật . Có người viết , Anh Hùng Đến Thời Mạt Vận . Hà có phải anh hùng không ? Không . Anh hùng là những người hy sinh thân mình để giúp đời , giúp người . Hà chỉ là kẻ chạy theo nịnh hót 1 người để đè đầu cưỡi cổ thiên hạ .

Anh hùng như Hoàng Chí Phong , 1 nhà hoạt động , 1lãnh tụ trẻ của Hồng Kông , đã vì xứ sở mình mà dấn thân , không sợ tù tội . Phong vừa rời Đức đến Mỹ để chuẩn bị cho cuộc gặp lưỡng viện Mỹ ở Washington. Chợt thấy tội cho ông tổng tịch , cái ông phận mỏng cánh chuồn , đường đường là người đứng đầu 1 nước mà khi qua Mỹ thì phải xin xỏ , chầu chực . Nhìn cách Hoàng Chí Phong trả lời cuộc phỏng vấn khi mới đặt chân đến Mỹ hôm 14/9 với thái độ tự tin chững chạc , với tiếng Anh lưu loát , với lập trường dứt khoát mới thấy tội nghiệp cho thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc . những lần hội kiến tổng thống Trump , ông Phúc lúc nào cũng xum xoe , khúm núm trông thật hèn hạ , tiếng Anh tiếng Mỹ thì không có lấy 1 chữ bẻ làm đôi . Thật nhục cho quốc thể . Họp hành với những vị đồng cấp thì hết ngủ lại ngáp, rồi ngồi lộn chỗ , chẳng ra thể thống gì .

Rồi Vũ Nhôm , kẻ bỏ tiền ra khuynh loát đất đai cả nước , hô phong hoán vũ còn hơn cả Khổng Minh Gia Cát Lượng thời tam quốc , để rồi giờ đây lặng lẽ ngồi sau song sắt nhà tù mà ăn năn hối cãi . Cái đau là những ai liên quan đến Nhôm đều có kết quả không ra gì . Hai cựu chủ tịch Đà Nẵng Văn Hữu chiến , Trần Văn Minh và 1 loạt tướng công an , bộ đội như cựu trung tướng công an Bùi Văn Thành , cựu thượng tướng công an Trần Viẹt Tân đều lần lượt xộ khám . Đẹp mặt nhỉ .

Rồi 2 ông cựu bộ trưởng bộ thôngtin - truyền thông Trương Minh Tuấn và Nguyễn Bắc Son với những bộ sách dạy đời Phòng Chống Tự Diễn Biến - Tự Chuyển Hoá giờ cũng ngồi đếm lịch trong tù .

Thật đúng là Ai Công Hầu , Ai Khanh Tướng , Vòng Trần Ai , Ai Dễ Biết Ai . Mong rằng các quan đương nhiệm nhìn những gương trên mà biết răn mình , hãy biết thương dân , vì dân chứ đừng vì người phụ nữ của mình mà cho nhân viên đem xe công ra tận chân máy bay đón như ông bộ trưởng bộ công thương đã làm .


P/S : Đinh La Thăng khi tại chức và khi vào tù .
Thủ tướng Phúc với những việc làm không giống ai .


Trầm Hương Thơ Loại vô lễ thì chỉ biết có mình thôi chứ có bao giờ nghĩ đến ai. Rồi cái kết sẽ thảm hại cho những người đó.

Minh Phan Lúc nào cũng khác người, ôi ma de in vịt nôm

Dien Hong Nguyen Toàn là một lũ sâu mọt hại dân hại nước, không đáng xách dép cho Hoàng chí Phong.!

Hoài Thương Phan Không cần hô hào.nếu đúng là anh hùng... dù không phải cùng giống nòi ,Tổ Quốc... nhân loại đều kính nể và tôn trọng... Làm lớn hại nước ,hiếp dân... thì không thể so sánh... Đã dốt khỏi cần bắt tay, nhìn cách giao lưu phát biểu của họ... nếu không lầm HCP...? ước gì đất nước này các quan có được 10% tư tưởng và nhân cách như Cậu ấy, thì ĐN này đã ngẫng cao đầu...

Kimquy Tran Giết nhau vì tranh dành quyền lợi mới đưa đến sụp đỗ

Chan Lv Ngày xưa ỏ miền nam học ăn hoc nói va luyện tác phong đi đứng nhất là sinh viên sỹ quan Đà lạt; nữ sinh học công dung ngôn hạnh cho nên các mệnh phụ rất chuẩn,ngày nay thấy bà Ng cho cá ăn bà Ph đánh trống còn các ông cấp thủ t và bộ ra nước ngoai giao tế trông mà ngại giùm

Kimquy Tran Hắn không đi hướng đạo nên không biết làm “giây” thân ái đó PA à

Chan Lv Nhìn tác phong và cách xử thế của mấy ổng không khác chi lục lâm

Trần Lâm Nhìn cái thằng niễng, sao thấy nhục quá trời luôn





Read more…