http://vhtttg.blogspot.de/ chân thành kính chúc Qúy Độc Giả An Khang - Thịnh Vượng - Vạn Sự Như Ý

Chia sẻ thông tin văn hóa hữu ích

Chia sẻ thông tin văn hóa hữu ích

Video: Phóng sự đặc biệt Thứ Năm Tuần Thánh tại Vatican và Giêrusalem – ĐGH hôn chân các tù nhân




Hôm nay bắt đầu Tam Nhật Tuần Thánh, ba ngày để chúng ta làm sống lại qua đức tin và phụng vụ nhắc lại sự khổ nạn cứu độ chúng ta. Ðặc biệt hôm nay là một ngày với đầy những biểu trưng và những điệu bộ nói lên một cách hùng hồn về lòng thương xót và tình yêu được nở rộ vào cuộc đời chúng ta.

Kể lại hành động Chúa Giêsu rửa chân cho các môn đồ của Ngài, Thánh Gioan đã cho chúng ta thấy hình ảnh toàn bộ sứ điệp Tin Mừng. Con Thiên Chúa, hoàn hảo, trong sạch và thánh thiện, không chỉ nhập thể làm người nhưng còn đóng vai một người tôi tớ để tẩy sạch và đổi mới chúng ta. Ngài tự khiêm hạ để chúng ta được nâng lên. Ngài nhận chức vụ thấp hèn nhất, là cái chết như một tội phạm, để chúng ta được thừa hưởng thiên quốc. Còn bài ca ngợi nào có thể nói lên tình yêu như thế?

Lúc 9h30 sáng thứ Năm 5 tháng Tư, Đức Thánh Cha đã cử hành Lễ Dầu tại Đền Thờ Thánh Phêrô. Một số đông đảo các vị Hồng Y, Tổng Giám Mục, Giám Mục thuộc giáo triều Rôma và khoảng 1,600 linh mục thuộc giáo phận Rôma đã tham dự tham dự.

Trong thánh lễ dầu các linh mục lặp lại những lời hứa các ngài đã tuyên thệ khi thụ phong linh mục. Sau đó, các loại dầu được làm phép để dùng trong suốt năm khi thực hiện các Bí Tích Rửa Tội, Thêm Sức, Phong Chức Linh Mục, và Bí tích Xức Dầu.

Trong bài giảng Đức Thánh Cha Phanxicô nói:

Tôi vui mừng cử hành Lễ Dầu đầu tiên trong tư cách là Giám Mục Roma. Tôi thân ái chào tất cả anh chị em, đặc biệt là các linh mục, ngày hôm nay, giống như tôi, anh em nhớ đến ngày mình được thụ phong linh mục.

Các bài đọc nói với chúng ta về “Những người được xức dầu” gồm có vị Tôi Tớ của Giavê trong sách ngôn sứ Isaia, vua Đavít và Đức Giêsu Chúa chúng ta. Ba vị đều có chung điểm này là việc xức dầu các ngài đã được nhận lãnh là để xức dầu cho dân tộc trung thành của Thiên Chúa mà các vị phục vụ; việc xức dầu các vị nhận được là cho người nghèo, các tù nhân, những người bị áp bức…

Phẩm phục thánh của vị Thượng Tế thật phong phú về biểu tượng, và một trong những biểu tượng ấy là: tên của con cái Israel được ghi khắc trên những viên đá trang điểm vai áo efod, là xuất xứ chiếc áo lễ của chúng ta ngày nay: 6 tên trên viên đá bên vai phải và 6 tên trên viên đá ở vai trái. Trên viên đá đeo ngực cũng ghi tên 12 chi tộc Israel. Điều này có nghĩa là vị tư tế hành lễ, mang trên vai dân được ủy thác cho mình và mang tên của họ được ghi khắc trong tim. Khi chúng ta mặc chiếc áo lễ khiêm hạ, chúng ta phải cảm thấy trên vai và trong tâm hồn chúng ta gánh nặng và khuôn mặt của các tín hữu, các thánh và các vị tử đạo của chúng ta.”

Vẻ đẹp của những gì thuộc phụng vụ không phải chỉ là một sự trang điểm hoặc là một sở thích, nhưng chúng nói lên sự hiện diện của vinh quang Chúa chúng ta, chiếu tỏa rạng ngời trên dân tộc sinh động và được an ủi của Ngài. Cũng vậy dầu quí giá được xức trên đầu của ông Aaron không phải chỉ mang hương thơm cho con người của ông mà thôi, nhưng còn tản ra và chảy tới mọi khu vực bên lề. Chúa sẽ nói rõ ràng với ông: việc ông được xức dầu là để phục vụ người nghèo, các tù nhân, bệnh nhân và những người sầu muộn, lẻ loi. Việc xức dầu không phải để cho bản thân chúng ta được thơm tho, và càng không phải để chúng ta giữ riêng nó trong một cái bình, vì làm như thế dầu sẽ bị ôi. . và trái tim trở nên cay đắng.

Người ta nhận ra vị tư tế tốt lành qua cách thức vị ấy xức dầu cho dân như thế nào. Khi các tín hữu chúng ta được xức bằng dầu hoan lạc thì ta nhận thấy ngay điều đó, chẳng hạn khi họ giã từ thánh lễ với với khuôn mặt của người đã nhận Tin Vui. Các tín hữu của chúng ta đã vui mừng đón nhận Phúc Âm được rao giảng với việc xức dầu, họ hài lòng khi Tin Mừng mà chúng ta loan báo đi vào đời sống hằng ngày của họ, khi bài giảng đó chảy xuống như dầu của ông Aaron, tới tận vạt áo của các thực tại, khi nó soi sáng cho những hoàn cảnh cùng cực, “những vùng ngoại ô” nơi tín hữu phải đương đầu với sự xâm lăng của những kẻ muốn phá hoại đức tin của họ. Các tín hữu cảm ơn chúng ta vì họ cảm thấy chúng ta đã cầu nguyện với những thực tại của đời sống hằng ngày, những cơ cực và vui mừng, những lo âu và hy vọng của họ. Và khi họ cảm thấy rằng dầu thơm của Đấng được xức dầu, của Chúa Kitô, đi tới họ qua chúng ta, họ được khích lệ phó thác cho chúng ta tất cả những gì họ muốn dâng lên Chúa: “Thưa cha, xin cầu nguyện cho con, vì con bị vấn đề này”, “xin cha chúc lành cho con”, “xin cha cầu nguyện cho con”, đó là dấu chỉ sự xức dầu đi tới tận các viền áo choàng, vì được biến thành lời khẩn nguyện. Khi chúng ta ở trong quan hệ này với Thiên Chúa và với dân Ngài, và ơn thánh chuyển qua chúng ta, thì khi ấy chúng ta mới đích thực là những tư tế, là những người trung gian giữa Thiên Chúa và loài người.

Các tư tế thân mến, xin Thiên Chúa đổi mới trong chúng ta Thần trí Thánh Thiện nhờ đó chúng ta được xức dầu, xin Chúa đổi mới sự xức dầu trong tâm hồn chúng ta để sự xức dầu ấy đi tới tất cả mọi người, cả ở “các nơi ngoại ô nữa”, nơi mà các tín hữu chúng ta đang mong đợi và quí chuộng hơn cả. Dân chúng ta cảm thấy chúng ta là môn đệ của Chúa, cảm thấy chúng ta mang phẩm phục có tên của họ, và chúng ta không tìm kiếm căn tính nào khác, và họ có thể nhận được qua những lời nói và hoạt động của chúng ta dầu hoan lạc mà Chúa Giêsu, Đấng đã được xức dầu, đã đến để mang cho chúng ta. Amen

Sau đó cùng ngày, lúc 5:30 chiều, Đức Thánh Cha đã cử hành Thánh Lễ Tiệc Ly tại nhà nguyện của nhà tù Casa del Marmo nơi giam giữ các trẻ vị thành niên phạm pháp tại Rôma.

Trong số 12 tù nhân được chọn để Đức Giáo Hoàng rửa chân, có 2 nữ tù nhân người Hồi Giáo. Đây là lần đầu tiên tại Vatican phụ nữ được chọn để Đức Giáo Hoàng rửa chân. Tuy nhiên, với Đức Giáo Hoàng đương nhiệm, khi còn là Hồng Y cai quản Tổng Giáo Phận Buenos Aires ở Argentina, Ngài đã từng rửa chân cho các tù nhân và phụ nữ trong nghi thức Thứ Năm tuần thánh.

Trong bài giảng ngắn gọn và ứng khẩu, Đức Thánh Cha nói với các tù nhân rằng tất cả mọi người, kể cả Giáo Hoàng, cần phải có tinh thần phục vụ người khác như Chúa Giêsu. Chúa Giêsu là đấng cao cả mà đã nêu gương rửa chân cho người khác, thì chúng ta thiết yếu là phải có tinh thần phục vụ người khác.

Trong khi đó tại Thánh Điạ Giêrusalem, Lúc 8h sáng thứ Năm 28 tháng Ba, tại nhà thờ Mộ Thánh, Đức Tổng Giám Mục Fouad Twal là Thượng Phụ Công Giáo Nghi Lễ Giêrusalem đã cử hành thánh lễ Tiệc Ly ngày thứ Năm Tuần Thánh.

Cùng đồng tế với ngài có Đức Tổng Giám Mục Giuseppe Lazzarotto là khâm sứ Tòa Thánh tại Giêrusalem và hơn 200 linh mục.

Trong Thánh Lễ, Đức Thượng Phụ cũng lặp lại nghi thức rửa chân. Sau đó, ngài làm phép các loại dầu thánh cho các bệnh nhân và cho các tân tòng, và dầu thánh hiến.

Lễ kỷ niệm kết thúc với một cuộc rước dài với tất cả các vị đồng tế đi quanh mộ Chúa trong tiếng nhạc kawas và âm thanh của bình ca.

Theo thỏa ước Nguyên Trạng, hôm nay là ngày các linh mục tu sĩ dòng Phanxicô quản thủ Thánh Địa được giữ chìa khóa để mở cửa đền thờ Mộ Thánh cho buổi chầu Thánh Thể tổ chức lúc 2:45 chiều.

Lúc 9 giờ tối, cha Pierbattista Pizzaballa là Custos tức là trưởng đoàn hiệp sĩ Thánh Mộ đã chủ sự đêm canh thức cùng với Chúa Giêsu tại vườn GiệtSimani.

Nguồn Vietcatholic
Read more…

Vững Một Niềm Tin


Hoa bạch là loài hoa nổi tiếng qúy giá. Có một người dân thành thị về chốn thôn dã tìm hái hoa này. Anh ta nghĩ hoa qúy, ắt phải nở trên đỉnh núi cao, bèn cố sức trèo lên đỉnh núi tìm hoa. Lên đến đỉnh núi, anh ta lục lạo suốt buổi mà chẳng thấy bông hoa nào, đành thất vọng xuống núi, ra về tay không.

Hôm sau, anh ta lại tìm theo lối cũ lên núi lục lạo thêm một phen nữa, vẫn không kiếm ra. Ngày thứ ba, anh vẫn chưa nản chí, tiếp tục leo lên đỉnh núi tìm hoa bạch chỉ. Anh tự nhủ:

- Giống hoa qúy này chỉ có trên đỉnh núi cao, ta không tin là sẽ không kiếm ra nó trên đỉnh núi cao!

Nhưng cuối cùng, anh ta vẫn không kiếm ra loại hoa qúy này. Trong lúc chán nản thất thểu xuống núi, anh ta chợt thấy trong đám cỏ mọc dưới chân núi có hoa bạch chỉ. Đáng tiếc là nó đã bị chính anh giẫm nát mất rồi.

***

Những người quá tin vào ý nghĩ chủ quan của mình thường cố chấp, không lắng nghe ai, để rồi công sức của mình đều đem ra đổ sông, đổ biển. Tin Mừng Chủ nhật này thuật lại sự kiện Đức Giêsu Phục Sinh, hiện ra với các tông đồ, vắng mặt Tôma.

Vì thế, khi nghe các môn đệ khác nói: "Chúng tôi đã được thấy Chúa" (Ga 10,25), ông đã không tin. Tôma đúng là một con người của thực nghiệm, việc gì cũng đòi phải kiểm chứng, đòi phải "thấy và chạm đến" mới tin. Nhưng thực ra đâu phải những gì "thấy mới tin". Có ai thấy lúc cha mẹ sinh ra mình đâu, thế nhưng vẫn tin đó là cha mẹ của mình. Có ai thấy luồng điện chạy qua sợi dây điện đâu, thế mà mọi người vẫn tin là có điện ở trên đó. Người ta thường "tin" vào các sự kiện mà người khác "thấy". Chúng ta tin Đức Thánh Cha đang cai quản Hội thánh tại kinh thành Rôma, cho dù chúng ta chưa bao giờ thấy ngài. Chúng ta tin Đức Kitô chết và sống lại, cho dù chúng ta chẳng hề thấy Người. Niềm tin của chúng ta chỉ dựa vào lời chứng của các Tông đồ: "Chúng tôi đã được thấy Chúa".

Như thế, niềm tin đâu chỉ dựa vào giác quan mà còn dựa vào đức tin của những kẻ đã "thấy và đã tin", những kẻ đã dám lấy cái chết để chứng minh cho niềm tin của mình.

Nếu đức Kitô đã thoả mãn lòng mong ước của Tôma là cho ông được "thấy và chạm đến""thấy và chạm đến" những quyền năng phép lạ, những hồng ân bất ngờ, là để chúng ta thêm niềm tin tưởng nơi Người. vết thương của Người là để củng cố niềm tin của ông. Đôi khi trong cuộc sống, Thiên Chúa cũng cho chúng ta được

Đứng trước ân ban của Đức Giêsu cho Tôma được "thấy và chạm đến" Người, thì ông đã đáp lại bằng một cử chỉ tuyệt vời, là sấp mình xuống thưa:

"Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!" (Ga 20,28)

Lời tuyên xưng của Tôma qủa là rõ ràng, trong suốt như pha lê. Đó là niềm tin của chúng ta. Niềm tin mãnh liệt vào Đức Giêsu đã chết và đã sống lại. Người là Chúa và là Thiên Chúa thật! Chính nhờ Tôma mà niềm tin của chúng ta được chúc phúc: "Phúc thay những người không thấy mà tin!"(Ga 20,39)

***

Lạy Chúa, Đức tin là một ân huệ Chúa ban, chúng con xin cảm tạ Chúa. Xin thêm Đức tin cho chúng con, để dù bao thăng trầm của cuộc sống, chúng con vẫn vững một niềm tin vào Thiên Chúa và con người. Amen.

Nguồn: Sinh viên công giáo
Read more…

BIẾN HÌNH: BÀI GIẢNG THÁNH LỄ CHO CÔNG LÝ VÀ HÒA BÌNH



VRNs (25.02.2013) – Sài Gòn – Muốn thay đổi thế giới, hãy biến đổi chính mình. Bài giảng lễ cầu nguyện cho công lý và hòa bình ngày 24.02.2013 – Lời Chúa CN II MC Năm C: St 15,5-12.17-18; Pl 3,17-4,1; Lc 9,28-36.

Anh chị em thân mến,

Bài Tin Mừng chúng ta vừa nghe thuật lại biến cố CG biến hình đổi dạng trên núi Tabor. Biến cố này xảy ra tám ngày sau khi CG tiên báo lần đầu tiên về cuộc khổ nạn và phục sinh mà Ngài sẽ trải qua ở Giê-ru-sa-lem. Lời tiên báo đó làm cho các môn đệ rúng động, hoang mang. Chính vì thế, theo các nhà chú giải, việc CG biến hình trên núi Tabor là để củng cố lòng tin của các môn đệ và cho họ thấy trước vinh quang phục sinh mà Ngài sẽ bước vào sau cuộc thương khó. Vậy, với biến cố này, Chúa muốn nói gì với chúng ta hôm nay?

Việc CG biến hình trên đỉnh núi Tabor trước tiên là một kinh nghiệm siêu nhiên. Ba môn đệ – Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê – được đặc ân chứng kiến CG biến đổi trong vinh quang Thiên Chúa. Kinh nghiệm đó tuyệt vời đến nỗi ông Phê-rô không muốn xuống núi nữa!



Biến hình còn là một hiện tượng rất bình thường trong thế giới tự nhiên. Ai trong chúng ta có lẽ cũng biết hay từng chứng kiến hiện tượng sâu hóa bướm. Nếu chỉ nhìn bướm không ai có thể tưởng tượng được nó đã từng là một con sâu. Đó là một sự biến đổi tự nhiên kỳ diệu và đáng ao ước biết bao!

Thế nên, không chỉ có Phê-rô muốn cắm lều ở lại trên đỉnh Tabor. Mỗi người, trong hoàn cảnh cụ thể của mình, đều ao ước giá như mình cũng sẽ được biến hình như Chúa, hay như nàng bướm xinh đẹp kia, mình cũng có thể hóa thân, đổi đời, để nên tốt hơn, xinh đẹp hơn.

Đó cũng là ước mơ, là khát vọng của cả một tập thể, một dân tộc. Tết Nhâm Thìn năm ngoái nhiều người cầu mong nước Việt sẽ “hóa rồng”, nhưng tiếc thay, rồng đâu chẳng thấy chỉ thấy rắn. Năm nay, nhiều người lại quay sang ôm ấp hy vọng rằng nhờ ơn trên, trong năm Quý Tỵ này, Việt Nam có khả năng “lột xác” như rắn để thoát cảnh nhiễu nhương, bất công… và cái “vòng kim cô” của chủ nghĩa độc tài độc đảng.

Nhưng xét cho cùng, biến hình không dừng lại là một hiện tượng tự nhiên hay kinh nghiệm siêu nhiên, biến hình là một tiến trình tất yếu của sự sống và của ơn cứu độ.

Là một tiến trình tất yếu hay tự nhiên của sự sống, vì theo Darwin sự sống là một tiến trình phát triển, biến đổi liên tục và có chọn lọc. Điều này có nghĩa những gì không có khả năng biến hóa và thích nghi, tự nó sẽ bị đào thải. Thực tế, ngày nay nhiều loài bị tuyệt chủng vì chúng không còn khả năng thích ứng với những thay đổi của môi trường. Như lá rụng mùa thu, bao nhiêu triều đại và thể chế chính trị lần lượt sụp đổ khi chúng trở nên lỗi thời và chống lại con người. Thế nên người đời mới có câu: “Quan một thời, dân vạn đại”!

Chính vì thế, như một quy luật tự nhiên của sự sống, để tồn tại và phát triển, mọi người và mọi thể chế xã hội, đạo cũng như đời, cũng cần phải thay đổi, thích nghi và phát triển luôn theo hướng làm thế nào để tạo ra một xã hội ngày càng tốt hơn, công bằng và nhân đạo hơn, trong đó phẩm giá và các quyền căn bản của con người được tôn trọng. Theo lối chơi chữ của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư, đó là một xã hội loài người mà phần “con” không được phép lấn lướt phần “người”.

Lo phát triển kinh tế mà không lo phát triển con người thì chẳng khác nào kiếm tiền bỏ vào túi rỗng, như gió vào nhà trống! Trong hoàn cảnh này, mức tăng trưởng kinh tế dù cao đến mấy cũng không thể hóa giải các vấn đề xã hội và tệ nạn xã hội. Ngay trong gia đình, có biết bao người vì lo làm giàu mà bỏ bê việc giáo dục, uốn nắn con cái, thì dù có kiếm được bao nhiêu tiền cũng không đủ để cải thiện tình hình của gia đình, sửa dạy những đứa con hư hỏng, nghiện ngập.

Biến hình còn là một quy luật tất yếu của ơn cứu độ, vì để cứu độ nhân loại, chính CG đã trải qua một tiến trình biến đổi liên tục và toàn diện trong suốt cuộc đời. Trên trần của nguyện đường trong lòng Nhà thờ Chúa biến hình trên đỉnh Tabor, có bốn bức tranh mosaic mô tả việc biến hình của CG trong các mầu nhiệm: giáng sinh, thánh thể, chết và sống lại. Như thế, CG biến hình không chỉ một lần, mà suốt đời, và có thể nói Ngài còn tiếp tục biến hình trước mắt chúng ta trong nhiệm tích Thánh Thể, cũng như hóa thân hiện diện nơi những con người hèn mọn, thấp cổ bé miệng cho tới ngày tận thế.


Hơn nữa, sự kiện CG biến hình trên núi Tabor không chỉ báo trước mầu nhiệm phục sinh của riêng Ngài, mà còn tiên báo về sự biến đổi kỳ diệu nơi tất cả những ai tin vào Ngài. Trong Bài đọc 2, thánh Phao-lô bảo rằng: CG “sẽ dùng quyền năng ấy mà biến đổi thân xác yếu hèn của chúng ta nên giống thân xác vinh hiển của Ngài” (Pl 3,21).

Như thế, khát vọng đổi đời, “hóa bướm”, “hóa rồng” hay được biến hình đổi dạng như CG, không phải là điều không tưởng hay mơ ước hão huyền, mà là một quy luật, một đòi hỏi tất yếu của sự sống và của ơn cứu độ. Như sâu hóa bướm, người ta không chỉ có thể mà cần phải biến đổi để nên người trưởng thành và nên con Chúa. Vấn đề là để được như thế, chúng ta phải gì và bắt đầu từ đâu?

Kinh nghiệm trên núi Tabor cho chúng ta thấy, để biến đổi các môn đệ và để cứu độ thế gian, CG đã biến đổi chính mình trước tiên. Như thế, mọi việc cần phải bắt đầu từ chính mình và điều đầu tiên cần phải làm là biến đổi chính mình.

Cha Anthony De Mello kể rằng:

Bayazid, một đạo sĩ phái Sufi, nói về mình như sau:

“Lúc còn trẻ, tôi là một nhà cải cách và lời cầu nguyện của tôi với Thượng Đế là: “Lạy Chúa, xin ban cho con nghị lực để biến đổi thế gian”.

“Đến tuổi trung niên, tôi mới nhận ra rằng đời tôi chỉ còn một nửa mà tôi chưa biến đổi được ai cả, nên tôi cầu nguyện: ‘Lạy Chúa, xin cho con được ân huệ này là biến đổi được những người xung quanh con, gia đình, bạn bè và những người con gặp gỡ’.”

“Nay đã về già, lời cầu nguyện của tôi chỉ vỏn vẹn: “Lạy Chúa, xin ban cho con biến đổi được chính con”.

Từ đó ông kết luận: “Nếu từ ban đầu tôi biết cầu nguyện như vậy thì tôi đã không phí phần lớn đời mình”.

Con người luôn mong biến đổi người khác và cả nhân loại, trừ chính mình.

Người xưa bảo “có tu thân, tề gia, trị nước, mới bình thiên hạ”; còn ngày nay, nhiều người lại thích “đi ngang về tắt”, thích thành công kiểu “mì ăn liền”, và như con thiêu thân họ sẵn sàng làm điều trái ngược, bất chấp luân thường đạo lý – “thượng đội hạ đạp”, “hèn với giặc, ác với dân”!

Đó là những người mà thánh Phao-lô phải khóc mà nói rằng: Họ “sống đối nghịch với thập giá Đức Ki-tô: chung cục là họ sẽ phải hư vong. Chúa họ thờ là cái bụng, và cái họ lấy làm vinh quang lại là cái đáng hổ thẹn” (Pl 3,18-19).

Trong thực tế, với tư cách cá nhân, người ta không thể thăng hoa hay “đổi đời” nếu không chấp nhận thay đổi bản thân, chấp nhận một cuộc lột xác thực sự như sâu hóa bướm. Ở tầm mức tập thể, không thể đổi mới, “tái cấu trúc” xã hội và giáo hội nếu trước tiên không đổi mới và “tái cấu trúc” con người. Không thể cải cách giáo dục nếu những người làm giáo dục lại thiếu mô phạm và đạo đức. Cũng không thể chống tham nhũng nếu chính những người hô hào chống tham nhũng lại… tham nhũng. “Thượng bất chính, hạ tác loạn”, có sửa đổi hiến pháp cũng sẽ chẳng đi đến đâu và chỉ là trò mị dân, nếu các nhà lãnh đạo lại ngồi xổm trên luật lệ, trên hiến pháp. Cho nên, muốn thay đổi một cơ chế nào đó trước hết phải thay đổi con người, thay đổi não trạng, thay đổi lối sống… và người đầu tiên cần thay đổi là chính chúng ta.

Chính vì thế, ước mơ đổi đời, “hóa bướm”, “hóa rồng”… là một khát vọng chính đáng của con người và việc cầu nguyện cho công lý hòa bình, cho một xã hội công bằng và nhân bản hơn, là điều vô cùng cần thiết trong hoàn cảnh hiện nay. Nhưng thiết nghĩ, để ước mơ thành hiện thực và lời cầu nguyện của chúng ta đẹp lòng Chúa, điều trước tiên và quan trọng hơn cả, đó là mỗi người chúng ta cần phải trở về với sứ điệp căn bản của Tin Mừng đó là “Hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” (Mc 1,15); và như vị đạo sĩ trên mỗi người cần xin Chúa ban cho mình ơn này là biết chấp nhận lột xác, biến đổi chính mình, bằng cách thực lòng hoán cải và vâng nghe theo CG.

Đó cũng là sứ điệp của Chúa Cha trên núi Tabor: “Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người! ” (Lc 9,35)

Lạy Cha, xin cho mỗi người chúng con biết vâng nghe lời CG, để công lý và hòa bình được hiển trị trên thế gian này. Xin Chúa Thánh Thần biến đổi con và ban cho con một quả tim mới, một quả tim biết yêu thương. Xin CG biến đổi con nên một con người mới và nên khí cụ bình an của Chúa, để con biết “đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục, đem an hòa vào nơi tranh chấp, đem chân lý vào chốn lỗi lầm…”. Sáng danh Đức Chúa Cha,… – Amen.
Lm. Gioan Baotixita LÊ ĐÌNH PHƯƠNG, CSsR
Read more…