Ngày 4 tháng 3 năm 1979. Lẫn trong âm thanh đại pháo, xe tăng gầm rú ghê rợn của quân xâm lược Trung Quốc từ Bắc biên giới vọng về, người dân cả nước còn nghe thấy lồng lộng từ BCH/TW/đảng CSVN tiếng kêu gọi tha thiết (nguyên văn) :
“Hỡi đồng bào và chiến sĩ yêu quý!
Quân thù Trung Quốc đang giày xéo non sông đất nước ta. Một lần nữa, cả dân tộc ta lại nhất tề đứng lên chống giặc ngoại xâm. Tổ tiên anh hùng của chúng ta đã từng đánh thắng quân xâm lược Tần, Hán, Tống, Nguyên, Minh, Thanh. Toàn thể đồng bào các dân tộc anh em trong cả nước, các tôn giáo, các đảng phái, già, trẻ, gái, trai hãy phát huy truyền thống Diên Hồng, triệu người như một, nhất tề đứng lên bảo vệ Tổ Quốc...” (*)
Toàn quân, dân ta cứ nghĩ rằng, đích thị rồi, đánh lần này là dứt khoát phải đánh vì tổ quốc mình chứ không thể lấy máu xương Việt Nam mà đánh cho Liên Xô, Trung Quốc (lời Lê Duẩn ) một lần nữa!
Tuy nhiên, thật vô lý tới độ như khôi hài, trên thực tế chứng minh “đảng ta” lại “bịp bợm” lãnh đạo kêu gọi toàn dân hy sinh “đánh vì Trung Quốc” một lần nữa!? .
Bởi, không “bịp bợm” sao được, khi Trung Quốc công bố, cuộc tấn công qui mô vào Việt Nam như thế là để dạy cho đảng CSVN “một bài học” .
Và “đảng ta” vì Trung Quốc, để khẳng định nâng tầm giá trị và tiếp thu “tiêu hoá” bài học ấy rất tốt bằng cách, sau trận chiến, các chóp bu CSVN phải cúi đầu “đi ngõ hậu” lặng lẽ bí mật đến Thành Đô trong 2 ngày (3 và 4 tháng 9/1990) để xin tiếp thu “thọ giáo” vâng lời dạy bảo của các quan thầy Trung Quốc. Hứa với các quan thầy sẽ dạy con em Việt Nam không coi trận chiến ấy là “xâm lược”!
Không “đánh vì Trung Quốc” sao được, khi 10 thanh niên xung phong ở ngã 3 Đồng Lộc và 13 TNXP ở Truông Bồn hy sinh vì bom rơi đạn lạc khi tu bổ cầu đường trong chiến tranh, thì được "nhà nước đảng ta” xây dựng tượng đài đền thờ qui mô hoành tráng vô cùng tốn kém. Trong khi đó gần 50 ngàn quân dân hy sinh trực tiếp khi anh dũng chống trả quân TQ xâm lược Bắc biên giới, thì suốt 35 năm qua chẳng những không có lấy một tượng đài mà ngay một cái am thờ hay miếu mạo để đặt bát hương tưởng nhớ vinh danh cũng không.
Nơi thờ 10 TNXP và Nơi “thờ” 50 ngàn liệt sĩ chống TQ xâm lược
Không “đánh vì Trung quốc” sao được, khi toàn bộ quốc kỳ trước tiền sảnh và ghế ngồi tại hội trường LHQ của hơn 180 quốc gia thành viên, tất cả đều bằng và giống hệt như nhau. Nếu một quốc gia Độc Lập biết liêm sỉ thì hà cớ gì “nhà nước CSVN” lại co vòi thụt cổ hèn mọn không dám tôn vinh hàng chục ngàn quân dân liệt sĩ nước mình đã anh dũng hy sinh bảo vệ tổ quốc? Trong khi đó kẻ xâm lược (TQ) thì tưng bừng mở hội kỷ niệm chào mừng.
Từ Thành Đô Trung Quốc – Đến Hà Nội Việt Nam
Trên cõi đời này từ cổ chí kim, chúng ta thử hỏi có một thứ đạo lý nào, từ một chế độ cầm quyền gọi là của dân, do dân, và vì dân, trong cơn nguy biến lại kêu gọi toàn dân hy sinh máu xương chống lại quân thù xâm lược để rồi sau đó vì quyền lợi đảng phái phe nhóm bầy đàn lại cố tình quên đi, chà đạp, ngồi trên máu xương ấy để kề vai áp má qui phục quân thù?.
Trung Quốc kỷ niệm trận chiến 1979 “dạy cho CSVN một bài học”
Đâu thể nào khác hơn được? Trước khung cảnh Trung Quốc hân hoan chào mừng kỷ niệm “dạy cho CSVN một bài học”, trong khi đó “nhà nước CSVN” vẫn lạnh lùng im lặng thì 50 ngàn vong linh quân dân Việt Nam trong trận chiến Bắc biên giới 1979 sau 35 năm vẫn cứ như gào thét :
“Ta đánh đây không phải đánh cho tình “đồng chí” CSVN và CS Trung Quốc”!?