YÊU ĐƠN PHƯƠNG !!! Câu chuyện hay của cha pio Ngô Phúc Hậu,mời các bạn nên đọc,đặc biệt là các bạn Nữ nhé.
YÊU ĐƠN PHƯƠNG
EM.
Em đi Sàigòn. Tôi cũng đi Sài Gòn. Em ngồi ở băng trên. Tôi ngồi ở băng dưới. Chiếc Mercedes 16 chỗ lăn bánh. Đèn phụt tắt. Tôi ngửa đầu ra phía sau để tìm giấc ngủ. Còn Em thì nói chuyện rù rì với người bạn. Tôi nghe không rõ, nhưng đoán là chuyện hấp dẫn lắm, vì hành khách băng trên, băng dưới đều góp ý nhiệt tình, cười hí hí, cười hố hố. Tôi vội gắn máy trợ thính để theo dõi. Thì ra đó là chuyện tình yêu đơn phương của em. Em yêu một linh mục. Yêu quá nên đành ở giá. Hành khách đua nhau góp ý chẳng giống ai.
- Yêu ông cha, thì thà là yêu gốc mít.
- Cha hay sư thì cũng là xương thịt, chứ đâu phải là xi-măng cốt sắt. Cứ đánh tới đi em!
- Không lấy người này, thì lấy người khác. Hơi đâu mà chờ.
- Dễ gì. Mối tình đầu mà.
- Thì xách valy vô nhà thờ ở đại.
- Đồng ý! Đồng ý! Đánh tới luôn! Nếu thua thì còn tôi.
Một chuyến đi vui vẻ hiếm có. Đàn ông đàn bà đều đua nhau góp ý. Em là cái đinh dễ thương của chuyến đi. Chỉ một mình tôi không hé răng, lặng lẽ suy nghĩ về nhân tình thế thái, ghi lại mọi kỷ niệm về đời Em.
1. Em là nữ sinh nghịch ngợm nhất lớp 12. Bạn bè khích Em:
- Tao đố mày cua được thầy giám học đấy.
- Chuyện nhỏ.
Em cua thầy giám học… Dính… Thầy yêu Em hết mình. Còn Em thì chỉ yêu sương sương thôi. Nhưng vừa đủ để quyết định đi tới hôn nhân. Em không có đạo. Chàng đưa Em đến nhà thờ để thọ giáo với một linh mục trẻ.
- Đây là vị hôn thê của con. Xin cha vui lòng dạy giáo lý giùm.
- Rất sẵn sàng. Đã định ngày cưới chưa?
- Thưa chưa. Cha cứ dạy, càng lâu càng tốt.
- Tuyệt vời.
2. Em học giáo lý được một tháng, thì quyết định hồi hôn ông thầy giám học. Em dâng trọn tình yêu cho linh mục trẻ và đẹp trai: lưng dài vai rộng; cao lớn và lực lưỡng; giọng nói ôn tồn và truyền cảm phi thường. Gìơ giáo lý chỉ còn là thời cơ để Em nhìn ngắm người yêu. Cặp mắt của Em xoáy vào cặp mắt của ông linh mục, khiến ông mất bình tĩnh. Ông bị hớp hồn.
Em đã cua ông thấy giám học. Cua để đùa chơi. Bây giờ Em cua ông linh mục. Cua thật. Cua để chiếm đoạt.
Cứ mỗi lần đi học lại có một chút quà mọn, gọi là của ít lòng nhiều. Món quà nào cũng gợi ý, cũng gợi tình. Hôm nay quà là hai trái mận. Ngày mai quà là hai trái bưởi. Trái mận hay trái bưởi đều có cái núm nhọn nhọn và nằm sát bên nhau. Ngày mốt quà là hai cây viết, một cây to, một cây nhỏ. Cây nọ cọ cây kia. Em làm bộ đơn sơ, mà lòng thì đã… Ông linh mục trẻ thì muốn quá, mà lòng lại cứ sợ sợ.
3. Một lần nọ, Em đi học giáo lý thì không thấy nguời yêu đâu, mà chỉ thấy cha sở già.
- Cha phó đâu rồi ông cố?
- Cha phó bận công chuyện. Từ nay cha sẽ dạy con.
- Chúa ơi! Tại sao vậy?
Em học gượng gạo một lần ấy. Vừa học vừa ngáp. Lần ấy là lần cuối cùng. Em đã tin Chúa, nhưng không theo đạo. Em giận Chúa, vì Chúa đã lấy mất người yêu của Em.
Em quyết tâm giành lại người yêu. Và thời cơ đã đến.
Em chặn người yêu ở ngay cửa nhà xứ:
- Con muốn gặp cha một phút thôi.
- Có thể lâu hơn thế.
- Con…yêu cha.
- Nhưng…cha không dám yêu con.
- Con biết là cha không thể cưới con, vì cha là linh mục. Nhưng cha vẫn có quyền yêu chứ.
- Hổng dám đâu.
- Con chỉ xin cha nói một câu: “Anh yêu em”, rồi con không bao giờ làm phiền cha nữa. Con sẽ hy sinh ở giá suốt đời, để cha làm linh mục cho đến khi cha thấy mỏi mệt…
- Quá một phút rồi đấy. Giã từ nhé. Đừng ở giá. Tội nghiệp!
Người Em yêu thoăn thoắt bước lên cầu thang. Tiếng đế giày nện cồm cộp, nghiền nát con tim của Em. Em cắn môi, nuốt nước mắt. Tuyệt vọng! Tàn nhẫn vô cùng! Em lủi thủi ra về, Ngôi giáo đường đứng sừng sững, đáng ghét quá chừng.
EM.
Chiếc xe khách thả tôi xuống ở Quận 1, Sàigòn. Còn Em thì về bên Bình Thạnh. Tôi chẳng quen biết Em, nhưng vẫn muốn ngẫm nghĩ về Em.
Yêu linh mục là một tổng số sai lầm lớn:
Sai lầm 1: Lý tưởng linh mục cao đẹp hơn tình yêu vợ chồng nhiều lắm. Em yêu linh mục, nếu linh mục đáp lại tình yêu của Em là bỏ cái cao để chọn cái thấp. Tình yêu ấy chỉ là yếu đuối và mãi mãi chỉ là hối hận, là nuối tiếc. Em sẽ không hài lòng. Em sẽ bất mãn. Em cho đi tất cả mà chỉ nhận được một phần rất nhỏ. Bât công!
Sai lầm 2: Nếu không lấy được linh mục người yêu, Em phải chọn một người yêu khác để sống tình vợ tình chồng. Liệu Em có quên được người yêu lý tưởng, để sống trọn vẹn cho người đến sau không? Nếu không, mà thường là không, thì Em có bất công với người sau không? Và như thế có phải là Em ngoại tình từ xa, ngoại tình trong tư tưởng không?
Sai lầm 3: Em ở giá để mãi mãi thuộc về linh mục, người yêu của Em. Thật không? Hay đó chỉ là không tưởng? Em có đủ khả năng để cưỡng lại những yêu cầu tự nhiên của con người như tình dục, tình mẫu tử?
Sai lầm 4: Em sẽ ở yên, hay Em sẽ quậy để chiếm đoạt tình yêu của linh mục ấy? Dù Em thắng hay Em thua cũng đều rơi vào trạng thái hối tiếc cho cả đôi bên.
Em hãy chọn một lý tưởng cao hơn ở giá. Khó lắm. Nhưng không còn lối thoát nào tốt hơn đâu. Chúc Em thành công.
Lm. Pio Ngô Phúc Hậu