Đất nước và Dân tộc bị đặt dưới chế độ độc tàì đảng trị gần bốn chục năm và đang phải đối diện với họa xâm lăng và diệt chủng vì âm mưu bành trướng của chủ nghĩa bá quyền. Thật ra thì từ ngàn xưa, nhân dân đã luôn luôn phải đương đầu họa xâm lược của giặc phương Bắc. Nhưng nhờ tinh thần kiên cường và khôn ngoan của tổ tiên, nên bao lần bị độ hộ, nhân dân ta vẫn có thể vùng lên đánh đuổi kẻ thù để giành lại độc lập. Thời đó là thời của phong kiến, đế quốc thực dân, âm mưu xâm lược chỉ đơn độc từ bên ngoài, việc đánh đuổi chúng đã là vô cùng khó khăn. Nay thì sự thể có khác và nguy hiểm hơn bởi chính chủ thuyết và Đảng Cộng Sản VN đã là thứ giặc ngoại xâm trá hình biến đất nước thành chư hầu cho Đế Quốc Đỏ! Cho nên việc đối phó thật vô cùng cam go nếu như không vận dụng được sức mạnh vô địch của toàn dân.
Từ thế kỷ trước, Cụ Phan Bội Châu từng cảnh giác đồng bào về ba thứ giặc: giặc đói, giặc dốt, và giặc ngoại xâm. Ba thứ giặc đó có liên hệ mất thiết với nhau. Vì ngu dốt không biết làm ăn nên sinh ra đói nghèo lạc hậu. Đói nghèo lạc hậu thì yếu đuối, không đủ sức chống cự nên biến thành miếng mồi ngon cho giặc ngoại xâm thống trị, bóc lột. Thực dân xâm lược bóc lột nên ta lại sinh ra đói nghèo lạc hậu. Đói nghèo lạc hậu và không được mở mang phát triển nên lại yếu đuối không đú sức vùng dậy đánh đuổi ngoại xâm. Cái vòng luẩn quân đó cứ liên tục quay làm cho nước mình chậm tiến. Nếu như không có thế chiến thừ hai xẩy ra thì liệu các nước chậm tiến có sớm thoát khỏi ách nô lệ của thực dân đế quốc không? Rất là khó. Bởi ngay khi thế chiến thứ hai kết thúc, Thực dân Pháp vẫn muốn trở lại thống trị Đông Dương và đất nước ta, không chịu trao trả độc lập sớm nên Việt Nam đã trở thành miếng mồi ngon cho Đế quốc Cộng sản.
Thời Đệ Nhất Cộng Hòa, chính phủ Ngô Đình Diệm ngay khi chấp chánh đã cảnh giác dân chúng về ba thứ giặc: Thực dân, Phong kiến và Cộng sản với khẩu hiệu “Bài Phong, Đả Thực, Diệt Cộng”. Ba thức giặc bày cũng liên hệ mật thiết với nhau. Phong kiến muốn nhờ Thực dân cứu nguy để quay trở lại. Thực dân sẽ lợi dụng cơ hội trở lại để tiếp tục khai thác bóc lột. Cứ thế, Thực dân và Phong kiến trở thành đối tượng cho giặc Cộng tuyên truyền đánh đuổi để nắm chính quyền. Thực tế là hoạt động của Cộng sản nằm vùng với sư tiếp tay hỗ trợ tử Đế Quốc Đỏ đã gia tăng, cho nên qua Quốc sách Ấp Chiến Lược, chính phủ VNCH lại phải cảnh giác về ba thức giặc mới: Giặc chia rẽ, Giặc chậm tiến và Giặc Cộng sản. Ba thứ giặc này cũng liên hệ chặt chẽ với nhau như những mắt xích, cái nọ là nguyên nhân phát sinh ra cái kia, cứ thế liên tục, đưa dân tộc vào vực thẳm nô lệ!
Cộng sản luôn hô hào giải phóng người lao động (giải phóng công nông) với khẩu hiệu “Đảng lãnh đạo, Nhà nước quản lý, Nhân Dân làm chủ”. Thực tế, khi Cộng sản nắm chính quyền thì quyền làm chủ của nhân dân đã bị dồn vào bàn tay sắt của Đảng. Nhà nước chỉ là công cụ đàn áp bóc lột và Nhân dân trở thành đầy tớ, nô lệ. Bởi đó, chủ thuyết Cần Lao Nhân Vị là chủ thuyết đấu tranh giành lại quyền làm chủ cho người dân tức là Tự do, Dân chủ và Nhân quyền. Cần Lao Nhân Vị là đem sức lao động làm việc cần mẫn để phục vụ con người. Nói như thế có nghĩa là bất cứ ai đem sức lao động ra để làm việc phục vụ con người với sự chăm chỉ cần mẫn là Cần Lao Nhân Vị đấy. Tuy dù cho họ chưa hiểu hay không hiểu rõ tường tận cụm từ “Cần Lao Nhân Vị” nhưng nếu lòng họ nghĩ và muốn dùng sức lao động đẻ làm việc hầu thăng tiến đời sống con người và chính họ thì cũng là mang trong mình tinh thần Cần Lao Nhân Vị rồi đó. Từ ngữ này đã được cụ Phan Bội Châu xử dụng chớ không phải mới mẻ gì. Vậy thì khi tinh thần Cần Lao Nhân Vị còn đáp ứng nhu cầu đấu tranh của con người thì chúng ta nên hành động theo tinh thần ấy.
Trong lời trối trăng, ông Cố vấn Ngô Đình Nhu không nói đến Đảng Cần Lao mà chỉ nói đến Lý Thuyết Nhân Vị và đưa lý thuyết Nhân Vị vào Hiến Pháp. Nhưng Việt Nam Cộng Hòa không còn, Hiến Pháp VNCH cũng bị ngưng thi hành thì công cuộc đấu tranh giành lại chính quyền đề đưa Lý Thuyết Nhân Vị vào Hiến Pháp thay thế chủ thuyết Cộng sản lỗi thời là điều khẩn thiết phải làm. Muốn được như thế thì Cần Lao Nhân Vị Cách Mạng Đảng phải tái tục hoạt động, cần phải được phục hoạt dưới một hình thức nào đó đáp ứng được nhu cầu của tình hình để giải thể chế độ Cộng sản và thực hiện cuộc Cách Mạng Nhân Vị lần thứ hai cho cả nước Việt Nam. Một nhân vật lãnh đạo từng nói: “Thời đại mới, nhu cầu mơí, phương pháp mới”. Tất nhiên phải có nhân sự mới. Cho nên các chiến sĩ Cần Lao Nhân Vị ở trong nước cũng như ở hải ngoại, các nhóm Tinh Thần Ngô Đình Diệm ở khắp nơi trên thế giới cùng với các tổ chức chính trị đứng đắn của Khối Người Việt Quốc Gia hãy vững tâm bắt tay mà mạnh dạn đứng lên.
Nhờ tinh thần Nhân Vị, miền Nam dưới chế độ Cộng Hòa đã thực sự đem lại hạnh phúc tự do cho nhân dân. Cuộc sống của dân chúng Miền Nam dưới chế độ Cộng Hòa hơn hẳn cuộc sống của dân chúng Miền Bắc. Phong trào dân chủ ở Miền Nam đi trước Miền Bắc cả một thế hệ. Miền Nam dưới chế độ Cộng Hòa cũng không để mất một tấc đất cho ngoại bang xâm lược cho đến khi bị đồng minh phản bội. Dưới chế độ Cộng Hòa Nhân Vị, nhân dân ấm no, thù sợ bạn nể. Không phải như hôm nay, một Việt Nam thống nhất nhưng đã trờ thành tôi đòi, nô lệ cho ngoại bang. Cả một tập đoàn cung cúc lệ thuộc vào đàn anh Trung Cộng đầy tham vọng và hiểm độc, luôn tìm cách kiềm chế, thôn tính để nuốt trọn quê hương thân yêu cùng Biển Đông, gây xáo trộn cho cả vùng Đông Nam Á. Cho nên muốn thoát ra khỏi nguy cơ này thì phải dẹp chế độ Việt gian Cộng sản. Mà muốn dẹp chế độ Việt gian Cộng Sản phải làm Cách Mạng. Muốn làm Cách Mạng phải có tổ chức Cách Mạng. Nhưng làm thế nào để có tổ chức cách mạng? Ông Cố vấn Ngô Đình Nhu chỉ cho một phương thức: “Không dám nói là anh hùng tạo thời thế. Nhưng những việc làm hữu cơ và quyết tâm đều có thể tạo nên cơ quan.”
Tổng Thống Ngô Đình Diệm khi chuẩn bị về chấp chánh, từ Paris ngày 5-6-19 54, đã gửi điện văn về Việt Nam cho các chiến hữu với lời nhăn nhủ “Hãy dũng cảm và quyết tâm”.
Trước khi cuộc đảo chánh 1-11-19 63 xẩy ra, trong một buổi gặp gỡ với các nhân vật tại Dinh Gia Long, như linh cảm thấy số phận cá nhân mình sẽ như thế nào đó trong tương lai rất gần, TT Ngô Đình Diệm đã nói trong lúc đầy súc cảm: "Tôi tiến, tiến theo tôi; Tôi lùi hãy giết tôi; Tôi chết hãy nối chí tôi". Nay thì TT Ngô Đình Diệm đã bị bọn tay sai CIA sát hại khiến đất nước lâm vào cơn nguy biến tệ hại hơn 50 năm trước. Trong thì dân chúng bị bọn Việt gian Công sản đàn áp bóc lột; ngoài thì bị Bá quyền Trung Cộng lấn dần. Cái chết của TT Ngô Đình Diệm và nền Đệ Nhất Cộng Hòa càng nói lên Con Đường Chính Nghĩa mà nền Đệ Nhất Cộng Hòa Việt Nam đem lại là chính đáng, nó cần phải được phục hoạt và phát huy để đem lại Tự do, Dân Chủ và Nhân quyền cho Việt Nam. Mong rằng các chiên sĩ Cần Lao Nhân Vị và hậu duệ cùng tất cả những ai ôm ấp lý tưởng đấu tranh bảo vệ quyền Tự do và phẩm giá con người sẽ ý thức, ghi nhớ và hành động theo lời trối trăng của ông Cố vấn và lời nhắn nhủ của vị Lãnh tụ anh minh. Đó là cách biểu lộ lòng thương mến và biết ơn tích cực nhất đối với người đã hy sinh mạng sống để bảo tồn nền độc lập và tự chủ của Nhân Dân Việt Nam
Nhân giỗ lần thứ 50 Tổng Thống Ngô Đình Diệm
tưởng niệm 50 Đệ Nhất Cộng Hòa bị lật đổ.
( 02/11/1963 – 02/11/2013 )
Phạm Quang Trình
.