Dương Hòa Đức
-------***********-------
VĂN TẾ NHÓM CỘNG NÔ GIAO ĐIỂM, NGUYỄN ĐẮC XUÂN, HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG VÀ NHỮNG TÊN ĐAO PHỦ THÀNH PHỐ HUẾ.
Lũ chúng bay đầu thai lầm thế giới
Óc chúng bay không phải óc loài người
Tim chúng bay mang mầu sắc đười ươi
Hồn không có, chỉ tay chân sắt đá
Lũ chúng bay giết người cho thỏa dạ
Dạ kiêu căng, hãnh tiến, tham, sân, si
Thiếu nữ xinh tươi kia, có tội tình chi?
Ngươi ra lệnh cho hồn tan, óc vỡ?
Người thanh niên đang tuổi xuân hớn hở
Ngươi thản nhiên bảo “Bắn chết nó đi!”
Những thiếu niên đang phơi phới xuân thì
Bắt khiêng xác, vác đạn, rồi đập chết!
Ngươi có nghe bà mẹ kia khóc thét:
“Con hỡi con! Chừ con ở nơi mô?”
Người có nhìn tóc xõa trắng trên mồ
Những hố cạn đầy xác người vật vã?
Những bộ xương tay còng, miệng há?
Lỗ đạn kia xuyên thủng óc anh em?
Trái tim kia vẫn đập nhịp thật mềm
Nay đã thối, nát tung trên cỏ!
Ngươi có thấy máu chẩy tràn trên lộ?
Thấy lửa thiêu ngun ngút những cụ già?
Thấy oan hồn uổng tử khóc la?
Thấy em bé ngậm trên bầu vú cạn?
Sữa mẹ tôi giờ thành dòng máu loãng?
Nụ hôn kia giờ cứng lạnh như băng?
Tiếng thét gào lấp cả mấy vầng trăng
Hơi phẫn nộ dầy trên thành phố Huế..
Ôi! Giọng ca nào ngọt ngào như thế
Trên sông Hương, núi Ngự vẫn thường nghe
Giờ đây thành tiếng khóc thảm thê
Kéo dài mãi, dài mãi, dài mãi mãi…
Còn chúng bay phởn phơ đôi cánh sải
Tới Thiên Đường Cộng Sản ước mơ
Tới chỗ Người Bóc Lột Người nhởn nhơ
Người cướp đất, cướp nhà, nghĩa địa
Cướp vườn rau, cướp đường, chôm chỉa
Tài sản nhân dân bỗng thành chủ tịch Phường
Bí Thư Quận, Thành ngồi hưởng phước sương
Mồ hôi của dân đang chui vào túi áo
Tổ Quốc ngàn năm đã từng dâng vũ bão
Chống Bắc Phương muốn nô lệ dân ta
Giờ đây, bị bán khơi khơi, mắt lệ khóc nhòa
Lịch sử nghẹn viết những lời uất hận
Vậy, lũ chúng bay, nay tới giờ tuyệt tận
Trở về nơi Âm Phủ mênh mông
Chỗ dưới chân toàn những lửa hồng
Quỷ sứ đón chúng bay về, hớn hở
Mong đừng đầu thai lên làm người lần nữa
Chúng bay đi.. dân Việt thoát hận đời….
Một ngày nhớ về Huế
Chu Tất Tiến