Hai đứa gặp nhau nhoẻn miệng cười
Bốn mắt giao duyên rộ nét tươi
Có phải anh em từ thuở trước?
Mà sao giống thế hả đười ươi
Đã mấy mươi năm xa cách rồi
Mà sao hình bóng vẫn sinh đôi
Cùng cha khác mẹ nơi rừng thẳm
Anh em chia cách thuở thôi nôi
Anh đã vượt qua mấy qủa đồi
Từ hang Pác pó rất xa xôi
Trôi về phố thị người chê Lú
Em ở trong rừng vẫn thế thôi
Bây giờ anh đã là bí thư
Đảng trưởng gian manh nhất rồi mừ
Còn em vẫn thế nơi rừng thẳm
Theo anh chắc chắn em sẽ hư
Bây giờ anh em gặp nhau đây
Mái đầu bạc trắng má hây hây
Thôi thì tâm sự dăm ba phút
Hẹn lại kiếp sau sẽ sum vầy.
Lãng Tử Mục Đồng