Các quan chức Việt Nam đang nín thở theo dõi, xem Phúc điều binh, khiển tướng, đối sách bên ngoài, xử thế bên trong ra sao để đưa được Vũ về. Chỉ có đây là cơ hội duy nhất mà Phúc có được để thể hiện bản lĩnh của mình hơn Nguyễn Phú Trọng.
Hình minh họa
Nguyễn Phú Trọng và Trịnh Xuân Thanh là hai kẻ sát làng nhau, Thanh có chơi và qua lại với Trường con trai Trọng, thì Nguyễn Xuân Phúc và Phan Văn Anh Vũ cũng là người quen cũ. Cái ngày Phúc còn làm giám đốc một sở tại Đà Nẵng, Phúc và Vũ đã có qua lại làm ăn chung chia với nhau.
Định mệnh chớ trêu ở chỗ, những kẻ biết nhau từ lâu, hàng xóm của nhau khi ra đến quan trường, leo lên chức vị khối người mơ ước, chúng lại quay ra tàn sát nhau đến tận cùng.
Nguyễn Phú Trọng ra lệnh bắt Trịnh Xuân Thanh bằng mọi giá, dẫn đến cuộc bắt cóc người giữa thủ đô Berlin của Đức, gây một tiếng vang chấn động nước Đức không khác gì một hành động của một tổ chức khủng bố.
Nguyễn Xuân Phúc có vẻ tỉnh táo và khôn ngoan hơn Nguyễn Phú Trọng rất nhiều khi xử lý vấn đề Vũ Nhôm. Phúc không hề ra mặt lớn tiếng như Trọng, Phúc hiểu việc đưa Vũ Nhôm trở lại Việt Nam về mục đích cũng tư thù cá nhân như Nguyễn Phú Trọng thù Trịnh Xuân Thanh. Nhưng Phúc còn nhân ra đây là một cơ hội quý hiếm để chứng minh tài năng xử trí vấn đề Phúc hơn hẳn Nguyễn Phú Trọng.
Nếu Vũ Nhôm về êm đẹp do người Sing trao trả theo đề nghị của Phúc, hẳn nhiên uy tín của Phúc sẽ vượt trội hơn Nguyễn Phú Trọng rất nhiều. Thiên hạ sẽ nhìn lại hành vi bắt cóc Trịnh Xuân Thanh đầy tai tiếng của Trọng và so sánh cách đòi người về êm đẹp của Nguyễn Xuân Phúc, vì thế Phúc nắn nót từng bước đi tính toán cẩn thận.
Nếu thành công trọng vụ đưa người về này, thì thủ lãnh trong tương lai tới đây của đảng CSVN chỉ có một người hội tụ được bản lĩnh và uy tín, người đó không ai khác chính là Nguyễn Xuân Phúc.
Phúc có tay chân là Phạm Ngọc Hùng, tức Hùng tút, tổng cục trưởng tổng cục tình báo quân đội, Hùng tút họ hàng bên vợ với Thân Đức Nam. Mà Nam cả Phúc là chỗ anh em như một. Phúc lại có điều kiện chỉ đạo trực tiếp được an ninh điều tra bộ công an mà không cần thông qua bộ trưởng công an.
Phúc chỉ đạo cơ quan an ninh điều tra do Lý Thái Dũng cầm đầu, phát lệnh truy nã Vũ Nhôm, sau đó chỉ đạo cơ quan này dùng nghiệp vụ vô hiệu hoá số hộ chiếu của Vũ Nhôm sử dụng. Đây là điều rất mới, hầu như chưa lần nào cơ quan công an huỷ hộ chiếu của một người mà người ta không báo mất hoặc có đơn xin thay cái mới. Tiếp đến Phúc có cuộc mặc cả ngầm với Sing để đưa Phan Văn Anh Vũ về.
Chính vì vậy Sing đã không cho Phan Văn Anh Vũ không tiếp xúc được người thân, rất may là người bạn đi cùng với Vũ đã nhanh chóng thuê luật sư người Sing để theo dõi vụ việc này. Phía Sing ban đầu còn không xác nhận việc giữ Phan Văn Anh Vũ , đó là họ làm theo đề nghị của Phúc, chứ một vụ vi phạm luật di trú đã có gì ghê gớm đến mức cô lập không cho tiếp xúc luật sư, không trả lời luật sư, không trả lời người thân là đang giam giữ. Nếu như không có gì, hẳn Phan Văn Anh Vũ đã về Việt Nam êm đềm như Dương Chí Dũng, Giang Kim Đạt , để rồi dư luận chỉ còn nước trầm trồ khen an ninh Việt Nam tài giỏi.
Phúc dường như đã nắm chắc được thoả thuận đưa Vũ về lại Việt Nam. Phía Sing chỉ chờ đợi cái giá mà Phúc trả, đó là cuộc viếng thăm Huế và làm việc với tập đoàn Banynan Tree của Sing đang có dự án tại Huế, đồng ý cho tập đoàn này mở rộng kinh doanh lên hơn gấp 2 lần, từ hơn 800 triệu USD thành 2 tỷ USD.
Phái đoàn Phúc dẫn vào Huế toàn những tay chân của Phúc như Mai Tiến Dũng, Phạm Hồng Hà, Nguyễn Xuân Cường...đặc biệt là phó thủ tướng Vũ Đức Đam, một kẻ không hẳn là người của Phúc. Khi Vũ Đức Đam đi cùng Phúc để thoả thuận với tập đoàn Sing, điều đó còn có nghĩa, một phe phái khác cũng đã đồng tình hợp tác với Phúc để đưa Phan Văn Anh Vũ trở về.
Thời gian đều có lợi cho những toan tính của Nguyễn Xuân Phúc, vào thời điểm những ngày nghỉ lễ đầu năm, khi các cơ quan quốc tế trở lại làm việc vào ngày mùng 2 thì sự việc đã xong rồi. Mọi tìm kiếm để tác động cho Phan Văn Anh Vũ đều bế tắc bởi tất cả những cơ quan quốc tế đều đóng cửa. Thậm chí để làm nản lòng những người đang vận động gõ cửa từng nơi cho Vũ, Phúc cho tay chân tung tin trên mạng là Vũ đã về rồi, Vũ về giờ này, giờ kia...phần lớn những kẻ tung tin như chắc chắn này đều là những kẻ làm trong làng báo.
Sáng ngày 2 tháng 1, như dự định là ngày đưa Vũ về, đến trăm đặc vụ Việt Nam và chục tướng lãnh quân đôi, công an và ngoại giao đã bỏ đón Tết tây để chờ đưa Vũ về, đẹp lòng thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Trong khi đó ngài thủ tướng như cam kết đi Huế để làm việc với tập đoàn Singapor.
Nhưng không hiểu vì sao, bất thình lình một tờ báo lớn của Sing đột ngột đăng bản tin về Sing đang bắt giữ Phan Văn Anh Vũ bằng tiếng Anh, và phản ứng dây chuyền đã xảy ra, hàng loạt các tờ báo lớn quốc tế đã đăng tin này bằng tiếng Anh, mặc dù trước đó các phóng viên của những hãng thông tấn lớn đã nhận được thông tin, nhưng họ chần chừ vì không có kiểm chứng, luật sư Sing và cảnh sát Sing đều từ chối trả lời truyền thông quốc tế.
Kế hoạch trao trả Vũ vào ngày 2 như dự định phải chậm lại.
Cảnh sát Sing buộc phải thông báo, họ có giữ một người tên Phan Văn Anh Vũ.
Đợt tin thứ hai của làng báo quốc tế mới đáng ngại, khi họ nhấn mạnh rằng Vũ là một thượng tá tình báo, phó trưởng phòng B61 của tổng cục 5 Bộ Công An. Vũ đào thoát và muốn mang thông tin về vụ an ninh Việt Nam tổ chức vụ khủng bố bắt người tại Berlin.
Cơn sóng thông tin thứ hai này tác động trực tiếp đến nước Đức, hàng loạt báo Đức đưa tin và đài truyền hình Berlin cũng đưa bản tin về việc này.
Phúc bỗng nhiên ê chề, nhìn gương mặt Phúc ở Huế đầy bực tức và căng thẳng, không còn nụ cười xảo trá và ánh mắt đĩ thoã liếc tình như mọi khi y vẫn thể hiện. Có lẽ người ta nói, mọi cái có chân mệnh, y có thể khôn ranh, láu cá hơn Nguyễn Phú Trọng. Nhưng y không có chân mệnh như Trọng. Các toan tính của y đưa Vũ về bất thành, một quả bom thông tin đã nổ vang động trên khắp các hãng truyền thông lớn đã phá tan những toan tính của ngài thủ tướng nghẹo đầu muốn vượt mặt lão già tổng bí thư tóc bạc.
Nhưng Phúc cũng không dễ nản lòng bỏ cuộc , y quyết theo đuổi cuộc săn lùng Phan Văn Anh Vũ đến cùng. Phúc chỉ đạo bộ công an bằng mọi giá phải ra lệnh khởi tố và truy tố Phan Văn Anh Vũ thêm một tội danh nào đó để thuyết phục Sing, một tội như '' trốn thuế ''. Đồng thời y gia tăng hứa hẹn với Sing sẽ đem những hợp đồng giá trị cho các tập đoàn Sing , cũng như nhiều ưu đãi khác.
Vừa sẵn hàng tỷ Usd bán Sabeco, núi tiền mà nhiều bộ ngành ngóng cổ trông chờ Phúc phân phối cho ngân sách ngành , Phúc thừa sức ép được các cơ quan, bộ ngành phải nghe theo Phúc ra những quyết định khởi tố Phan Văn Anh Vũ những tội danh mà Phúc cần để đưa cho Sing.
Là thủ tướng, quản lý tài nguyên, chính sách...Phúc có đầy ăm ắp những thứ có thể thoả mãn cho người Sing.
Ở hiệp thứ nhất, vì chủ quan và yếu tố quá bất ngờ từ tờ báo Sing đã khiến đàm phán đưa Phan Văn Anh Vũ về ngày 2 tháng 1 thất bại.
Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc '' bằng mọi giá để đưa Vũ về '' ở hiệp thứ hai , với tiềm lực kinh tế và quyền lực quyết định tài nguyên, chính sách quốc gia. Nguyễn Xuân Phúc như một đội bóng hùng hậu, còn phía Phan Văn Anh Vũ hoàn toàn yếu thế, họ chỉ có những cổ động viên là truyền thông quốc tế mà thôi.
Liệu Nguyễn Xuân Phúc có tài năng hơn Nguyễn Phú Trọng trong việc xử lý một kẻ trốn chạy hay không.? Đó là một câu hỏi mà các quan chức Việt Nam đang nín thở theo dõi, xem Phúc điều binh, khiển tướng, đối sách bên ngoài, xử thế bên trong ra sao để đưa được Vũ về. Chỉ có đây là cơ hội duy nhất mà Phúc có được để thể hiện bản lĩnh của mình hơn Nguyễn Phú Trọng, điều này không những thuyết phục mà còn là khuất phục thiên hạ phải tâm phục, khẩu phục bản lĩnh của Phúc.
Những gì mà Phúc đi lên đến chức vụ ngày hôm nay, đều là do nịnh bợ rồi phản bội.
Ở nấc thang cuối cùng của quyền lực này, y phải thể hiện bằng bản lĩnh xử lý tình huống.
Nếu y thành công trong việc đưa Vũ về, chúng ta có thể nói luôn từ bây giờ rằng - đại hội đảng CSVN khoá 13 đã bế mạc thành công tốt đẹp.
Người Buôn Gió
(Blog Người Buôn Gió)