Nhớ thuở ấy, mẹ mặc áo bà ba đẹp gái
Quần sa tanh óng ả, bước qua đồn
Các anh lính nghĩa quân lòng tê tái
Mặc dù mẹ lúc đó, tuổi sồn sồn.
Miền Nam trước 75, dân thư thả
Sống tự do nhân bản Cộng Hòa
Mẹ tiếp gạo, thuốc tây cho phía địch
Bởi hồi xưa, đôi mắt mẹ bị lòa.
Mẹ tự mãn, là mẹ nuôi chiến sĩ
Hố cầu tiêu, ngăn chứa cứt, ngăn dấu người
Kẻ danh chính, ai chịu ngồi bên cứt!
Cảnh sát ngờ không ra, nên miệng chỉ mĩm cười.
Đời tuy khổ nhưng dư tiền nuôi cách mạng
Còn siêng năng giặt giũ dọn miếng ăn
Cơm quốc gia, mẹ nuôi ma cộng sản
Mẹ góp phần gây chính thể vạn khó khăn.
Mẹ kinh ngạc…cuộc đổi đời quái lạ
Trước 75 dư giả bỗng te tua
Tài sản của mẹ bị cách mạng gom lùa
Miễn phí vào hợp tác không mua, chẳng bán.
Ba mươi tám năm dài lê thê ngày tháng
Đôi mắt đui ngày xưa, giờ tự nó sáng ra
Ba mươi tám năm, mẹ không còn đất, không còn nhà
Cầu cứu kêu ca, mặc kệ mẹ, những đứa con nuôi ngày xa lánh mặt.
Mẹ hận tủi bởi chẳng còn chi nên tuột đồ khoe “mặt”
Trỏ ngón tay ngay chỗ đặt “Đồng chí X”
Mẹ nói rằng đây là những gương mặt hôi tanh lừa mị bỉ thô…
Một đảng cướp cạn, một đảng X mị dân, phản trắc…
Tiên trách kỷ… xin mẹ đừng quá quắc
Do mẹ ngày xưa nuôi giặc trong nhà
Nên hôm nay thân mẹ cũng như đất nước mới thành bãi tha ma
Đáng đời mẹ bởi mẹ muốn mà!
Nên chẳng có gì là đáng tiếc.
Ba mươi tám năm…
Đã sáng mắt, sáng lòng chưa hỡi những bà mẹ anh hùng nước Việt???!
Nguyên Thạch có chỉnh lý bởi QLB