Kính tặng Tổ Quốc
I
.
Tống biệt chưa ghê bằng tử biệt
Tử biệt chưa kinh bằng sinh ly
Sinh ly ? - Giời ạ ! – Thật thảm thiết …
Nước nát – Nhà tan-Đành biệt ly?
Biệt ly ! - Mười chết, một sống sót
Sinh Nam Tử Bắc huyết lệ nhòa
Vạn xác trẻ già vùi đáy biển
Sinh Bắc Tử Nam máu thành hoa?
.
Cả hồn lẫn xác đều bị hiếp
Mà vẫn say sưa uống ngẩn ngơ
Tâm thần phân liệt dưỡng ma quỷ
Dương Khí suy tàn hoại Thiên Cơ
.
Ngót bốn mươi năm liền một giải
Hà cớ chi còn bức tử nhau?
Sợ bị thủ tiêu thà tự tử
Độc đảng! Độc tài! Độc hành đau !
.
Tống biệt đôi khi giống tự sát
Tử biệt-Sinh ly dù tai ương
Em thành người mới ta cũng khác
Không biết đau thì không biết thương!
.
Tự mê tự trói cơ chế ác
Bao nhiêu thủ lĩnh đành ra đê
Sao không đa đảng, đa phương sách
Để tinh hoa dân tộc tự tìm về ?
.
II
.
Cạn cốc tha hương bên miệng vực
Tưởng đã buông hồn Ngựa Gióng hoang?
Đau đớn cười vang như sấm giật
Càng say… Càng cay câu lai căng
.
Không muốn mà đớn đau cứ đánh
Là người sao cứ nghiện đớn đau ?
Cam phận chịu trận hóa lỳ lợm ?
Mặc Trung Hoa cắt cáp, cướp tầu ?
.
Tới lúc đau quá hóa tỉnh thức
Hết u mê Bauxite với bạn vàng
Ai khóc Tây Nguyên gẫy cột sống
Cao Biền* có lẽ không dậy non?
.
Có lúc đớn đau giúp vượt thoát
Lẩy bẩy vong thân cuộc tàng hình
Ta đập vỡ ta thành câu hát
Biến khúc đau buồn…Biển khát phục sinh
.
Việt Nam tôi đâu? Mẹ không kịp nấc ?
Nước mắt Cha hóa bùn đỏ nghẹn lời?
Kẻ du ca không thích hát vong quốc
Không bao giờ Nước hết biển người ơi !
.
III
.
Có lúc chợt thoát khỏi ảo tưởng
Mẹ không nhìn ra biển oán Mỵ Châu
Đau và sợ đã làm ta bất lực
Thua cháy tim trong canh bạc chư hầu !
.
Mượn hơi rượu cười khan tình hối lộ
Mấy chữ vàng đánh úp đảo Gạc Ma?
Ngàn năm cũ bóng đè chưa hết uất
Bút Thanh Nghiên** nấc nghẹn trước sân nhà
.
Ngày Quốc Tổ bao lần dâng lễ tạ
Giải thiêng từng bùa yểm bọc gian manh
Bao thần tượng đổ ngã sấp mặt
Máu Hùng Vương không gian trá loanh quanh?
.
Chỉ sợ phải nghe vợ con khóc
Mẹ đau buồn vì mất đất kinh niên
Lắm lúc tan nát đến què quặt
Nước mắt ban ngày thắp đuốc đêm
.
Khốn nạn!- Quanh năm bị theo dõi
Như gió dưới trời hát nghĩa ân
Lúc nào cũng như sắp bị bắt
Đoan trang nhả chữ không thất thần
.
Họ Đoàn*** nhẫn nại mãi chẳng được
Đã câm, đã nín đã nhịn nhường…
Xin đừng cướp giật nốt nhân cách
Sao cứ đạp dân vào chân tường ?
.
IV
.
Là Người mà không có Nhân chủ
Dễ bị mất gốc hóa vong thân
Bao nhiêu Nguyên Khí bị bỏ ngục
Mê được làm Người…quên đau thương !
.
Tuổi trẻ tọa kháng chấp vùi dập
Chí Đức, Bùi Hằng**** đuổi u mê
Cha con họ Hoàng**** ngôn luận đắng
Tuổi xuân nước Việt mở hội thề…
.
Minh Hạnh, Việt Khang, Phương Uyên**** nữa?
Điếu Cày, Duy Thức, Lê Thăng Long****
Cù Huy Hà Vũ, Lê Công Định****…?
Dân Khí Việt Nam vẫn rực hồng
.
Gắng giữ Hạ Long dù mạt pháp
Để Thần Khí Việt còn cơ duyên
Phục đến ? Chấn lên ?- Cùng tắc biến
Ai bùa yểm nổi Thánh Tản Viên ?
.
Hiền Đức**** không ghê gì Tử biệt
Tử biệt chưa kinh bằng sinh ly
Sinh ly ?-Giời ạ !- Thật khủng khiếp…
Nào đã là Người được mấy khi ?
.
Đau thương hành khúc hóa biệt khúc
Biệt khúc nấc hoài thành tráng ca
Đôi khi ở cuối con đường cụt
Vụt hiện huy hoàng một lối ra
.
Dân chủ -Tự do đòi bằng được
Dẫu tù dẫu ngục chẳng hề chi !
Có lúc đớn đau thành linh khí
Mặc tình sống mái cuộc Thiên Di!
.
V
.
Tống biệt chưa ghê bằng Tử biệt?
Tử biệt chưa kinh bằng Sinh ly?
Sinh ly là sống mà như chết
Nào đã Tự do được mấy kỳ?
.
Tống biệt chính mình !- Đau đớn lắm…
Đất nước đứng lên cùng quan tài ?
Phong Tần**** giã biệt tang oan khúc
Cánh buồm đỏ thắm tự thiêu ai ?
.
Ngót bốn mươi năm liền một dải
Linh Khí bây giờ đã hồi quang
Ngó lên trông xuống muôn dặm biển
Đừng ai lừa dối: Bắc-Trung- Nam !
.
Thế nước đa phương bầy trận mới,
Mặc các siêu cường cứ chuyển binh
Thác Bản Giốc mềm tận Phú Quốc
Minh đường nước Việt có Cam Ranh!
.
Độc đảng không gánh hết Tổ Quốc
Dân chủ tự sinh thành đa nguyên
Đa nguyên tự do sinh đa đảng
Sinh lực đa phương giữ chủ quyền !
.
Cùng vác thương đau gánh vận nước?
Sao cứ chân mây, cứ cuối trời?
Đau thương không vỡ…Không thành sẹo
Mặc những bầy sâu… mầm xanh ơi !
.
VI
.
Cầu siêu Phúc lớn: muôn mà một
Không thể điêu tàn Tiên Dung ơi !
Bồ câu trong cỏ ! Đau thương thật !
Dã ngoại Nhân quyền giữa ngực tôi ?
.
Không chỉ chiều nay là dữ dội !
Đã mấy trăm chiều chợt lớn khôn
Đau thương hành khúc không sợ hãi
Tống biệt chính mình tự Thâm Tâm!
.
Bao nhiêu hào kiệt trót khờ dại
Vận Nước – mạng Mình không buông lơi !
Đau thương nhiều lúc thành đuốc sống…
Cho ta biết ta còn là Người!
.
Mặt đường khát vọng không buồn được !
Bồ câu dã ngoại? -Trắng trong ơi…
Đau thương có lúc biết xấu hổ
Để ta nhận ra Đường Con Người!
.
Quốc Hoa ?- Giời ạ! – Tang thương quá
Còn hoa xấu hổ còn Tử Sinh
Đau thương hành khúc thành ánh sáng
Để ngàn Chí U thành Chí Minh !
.
Thế Dũng
Berlin, 09/05/2013-Ngày Đàn ông tại Đức quốc
Chú thích:( của TD)
.
*Cao Biền: Truyền thuyết từ xa xưa cho rằng Cao Biền là một viên tướng kiêm thầy Phong Thủy của phương Bắc đã nhiều lần trấn yểm các vùng Địa linh Nhân kiệt của nước Việt nhằm làm cho Dương khí của đàn ông Việt Nam ta suy vong bại hoại.Tuy nhiên truyền thuyết cũng khẳng định họ Cao đã phải ngừa mặt lên Trời mà than vì đã không trấn yểm nổi Linh Khí của Thần Tản Viên ở vùng núi Ba Vì.
.
**Phạm Thanh Nghiên, Nữ chiến sĩ chống bành trướng Trung Quốc, nhà hoạt động dân chủ xả thân đấu tranh bảo vệ Nhân quyền
.
***Họ Đoàn: Anh hùng Đoàn Văn Vươn
.
****Tên tuổi những nhà hoạt động dân chủ, đấu tranh chống Trung Quốc vi phạm chủ quyền biển, đảo Việt Nam, xả thân bảo vệ quyền Tự do ngôn luận và quyền Con người