Thằng con ham mê bộ sưu tập siêu nhân, trong phòng nó có 31 con siêu nhân rồi, con ngồi, con nằm, nhưng hầu hết đều giống nhau là con đứng giơ một tay lên trời trông rất dũng mãnh. Giá con siêu nhân không hề rẻ, toàn cả ngàn đô. Nó dự tính tới năm 2030 sẽ mua thêm 45 con rô bốt giống vậy nữa.
Lần này nó xin bố nó hơn 1400 đô la mua một con siêu nhân hệt như con vừa mới mua. Bố nó đã đồng ý. Bất ngờ mẹ nó biết chuyện, hóa ra trước giờ bố nó toàn lấy tiền đi chợ của mẹ nó để mua siêu nhân. Mẹ nó tức giận hỏi tại sao lại tốn tới 1400 đô la cho một con siêu nhân mẫu cũ rích từ mấy chục năm trước.
Nó rưng rưng, bảo: "Tình cảm với siêu nhân làm sao mà đong đếm được. Siêu nhân ở cửa sổ là khác, siêu nhân ở bàn học cũng khác, kỳ này là siêu nhân ở trong nhà tắm. Trước giờ nhà tắm chưa có siêu nhân nào cả, rất mong mỏi, rất tâm tư."
Bố nó thì phân trần: "Nói 1400 đô là không phải, siêu nhân chỉ có 200 đô thôi, còn lại là tiền mua hộp đựng, tủ kính, đèn đóm..."
Mẹ nó tát cho mỗi bố con một tát điếng hồn: "Mồm mép! Cuối cùng thì vẫn phải mua hộp, tủ, đèn chứ có miễn phí được à! Mà cho dù mua hết tần tật là 200 đô thì cũng dẹp! Nhà một đống siêu nhân, cái nào cũng giống cái nào nhìn phát ngán, có bị bệnh không mà cứ đi mua thêm! Thích thì tự bỏ tiền hai bố con ra để mà tỏ lòng yêu thích, đừng có lấy tiền của tôi!"
Bài viết : Lương Thế Huy