Ông Trọng tự trưng bày, tự khoa trương bộ mặt tái cử chức TBT do ông và đồng bọn ma giáo dùng mọi thủ thuật đê hèn dàn dựng. Khi ông nắm chắc trong tay quân đội, công an và bọn sâu bọ tham nhũng. Ông đã thành công. Thế là ông ra tay làm tay sai lộ liễu. Ông đón tiếp đoàn tướng tá Trung cộng “hồ hởi” ca ngợi “hữu nghị” để rồi “nhất trí kiềm chế không để xung đột”. Điều đó chứng tỏ ông để giặc có sức mạnh muốn làm gì ở biên giới, muốn xây dựng bao nhiêu pháo đài quân sự ở HS/TS thì xây.
Nếu thật sự hai nước tôn trọng tình hữu nghị thì làm gì có chuyện “nhất trí kiềm chế”. Nếu gọi là “không để xung đột” trong lúc Trung cộng một mình mặc sức bắn giết ngư dân VN, tha hồ thiết lập căn cứ trên các hòn đảo thuộc chủ quyền VN “thế nó là cái gì” ông bán nước có môn bài đầy đủ “Phải là người Bắc có ný nuận”? Rõ ràng là ông nói với giặc cướp là ông lo kiềm chế dân chúng không được chống bạn vàng của ông. Ông lo kiềm chế không ai được đề cập chuyện kiện TC ra tòa án quốc tế. Ông lo kiềm chế không ai được tạo dựng các cơ sở tự trị khắp đất nước ngoài người Tàu ra. Ông lo kiềm chế và trị tội bắt bỏ tù nặng nề những ai cương quyết đứng dậy chống quân Trung cộng xâm lăng. Ông chủ động mời giặc Tàu vào Cam Ranh, để giặc dùng bàn đạp khống chế biển Đông.
Ông dùng luật rừng và tòa án trong tay ông để phạt tù Ba Sàm Nguyễn Hữu Vinh thêm 5 năm ngồi bóc lịch chỉ vì lên tiếng chống Trung cộng và bộ máy tay sai phá tán gia tài mẹ VN. Là một người có học về đảng nhưng không có bằng cấp và hiểu biết về xã hội văn minh.
Ông đã quá hèn hạ khi ngồi lại chức TBT không còn ai tranh giành, thế mà ông quyết một lòng trả thù Nguyễn Ngọc Già bằng bản án 4 năm tù và 3 năm quản chế. Blogger Nguyễn Ngọc Già viết trong một bài báo nêu quan điểm: “Nguyễn Phú Trọng: Kẻ phản bội, bất nhân và bất nghĩa. Với phát ngôn đập chuột tránh vỡ bình, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, vốn từng là một giáo viên, lại tự phô bày sự man trá - một điều thật thô bỉ và tủi nhục cho bất cứ ai đang đứng trên bục giảng. Càng đáng tủi nhục cho ĐCSVN, bởi ông Nguyễn Phú Trọng lại mang danh giáo sư – tiến sĩ và nắm chức vụ Tổng bí thư. Tuy nhiên điều đáng nói hơn, ngay với những người mà Trọng gọi là đồng chí, ông ta hiện nguyên hình là một kẻ phản bội, bất nhân và bất nghĩa.”
Ông Trọng mỗi lần đi mị dân cái gọi là đi thăm cử tri. Ông thường hô to là dân bàn dân kiểm tra đảng và nhà nước. Miệng ông nhổ toẹt ra như thế ông lại liếm lời lại. Ông đứng đầu đảng ông ra lệnh bắt bỏ tù tất cả những ai góp ý kiến phản biện.
Ông há mồm nói: “không để lọt những người xu nịnh vào BCHTƯ” có nghĩa là ông thích nghe chỉ trích. Thế thì tại sao ông bỏ tù Ba Sàm, Nguyễn Ngọc Già chỉ vì những người này phản biện đường lối chính sách sai lầm cuả đảng ông lãnh đạo.
Ông lu loa: “Loại khỏi danh sách ứng cử viên cơ hội chính trị”, thế thì ông hãy tự rờ vào gáy, ót cuả mình có phải ông lươn lẹo cơ hội chính trị ngồi lại ghế. Hay là ông tự xác định ông chỉ là kẻ ngồi ghế bù nhìn để thiên triều Bắc Kinh sai khiến chạy lòng vòng trong cái quỹ đạo cuả nó.
Ông phét lác: “Không để lọt phần tử xấu vào cơ quan nhà nước”. Bớ giời ơi! Hơn 4 triệu rưỡi con giòi ung thư đục khoét tận cùng thân thể xác mẹ VN từng giờ từng phút, đó là phần tử tốt à, hay là người CS phải thế mới tốt.
Ông đắc ý: “Không chủ quan, bằng lòng với những gì đã có”. Tàu cộng nó xây quân sự, sân bay trên biển đảo nước ông, ông ung dung ngồi họp đảng, chứ ông có suy tư lo lắng gì cho tiền đồ Tổ quốc. Ông không bằng lòng với những gì đã có, ông mới trụ lại để đua nhau chia ghế tham nhũng, chia nhau tiền thưởng TC ban cho để bán nước. Ông cứ ra chỉ thị cho báo đảng, tuyên giáo tập trung chửi xã hội Mỹ xấu xa thế này thế kia, chửi người yêu nước là phản động... nhưng ông cứ khuyến khích cho con cha cháu ông xuất ngoại qua Mỹ du học.
Chụp mũ người yêu nước là phản động. Ghép tội để bắt tù những người yêu nước. Thế mới có chuyện người Tàu vẻ thêm một ngôi sao trên lá cờ của họ đưa vào phổ biến trong trường học, viện Khổng Tử tại VN. Hơn ai hết họ cám ơn tình hưũ nghị do đảng CSVN cùng bước chung trên một lộ trình tiếp quản thêm một tỉnh lỵ.
Ông Trọng thăm và làm việc tại Bến Tre. Ông đi thăm một hộ kinh doanh tủ thờ tại Tiền Giang sáng 16-3-2016. Ông thương dân cái nỗi gì, trong lúc trước khi đi lại không mang búa liềm cho dân cắt lúa cỏ khô cháy, và ông cũng chả mang theo nước suối Lê Nin tưới cho ruộng đồng tốt xanh lại để rồi “thiên tai là đập thượng nguồn” “thiên tài nước mặn là tài đảng ta”.
Ông “Không ngủ quên trên vòng nguyệt quế”. Thế thì bao giờ ông ngủ quên trên tủ thờ từ Tiền Giang đưa về Chiết Giang để cho dân tộc thoát họa diệt vong trong vòng tay Đại Hán.
31.03.2016