Xin hỏi các vị có lương tri không khi ruộng đất của người dân bị cưỡng chế, cướp đi miếng cơm manh áo của người dân và đền bù cho họ với một cái giá rẻ mạt? Các vị có lương tri không khi để cho đồng bào miền Trung điêu đứng vì thảm họa môi trường? Các vị có lương tri không khi chính ngư dân, đồng bào các vị ngã xuống dưới họng súng giặc Tàu ngay trên chính quê hương mình? Các vị có lương tri không khi ra lệnh đàn áp đẫm máu những người biểu tình ôn hòa phản đối nhà máy Formosa thải chất độc ra biển...?
*
Vụ trọng án xảy ra tại tỉnh Yên Bái sáng ngày 18 tháng 8 năm 2016 đã lấy đi sinh mạng của ba cán bộ cộng sản cấp cao của tỉnh này.
Nghi phạm duy nhất cho tới lúc này là Đỗ Cường Minh: Chi cục trưởng chi cục kiểm lâm tỉnh Yên Bái. Hai nạn nhân là Nguyễn Duy Cường - Bí thư tỉnh ủy và ông Ngô Ngọc Tuấn - Chủ tịch hội đồng nhân dân kiêm Trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Yên Bái. Nghi phạm Đỗ Cường Minh được cho là đã sát hại hai nạn nhân trên bằng một khẩu súng K59 và tự sát ngay sau đó.
Đối với những người trong gia đình, người thân, bạn bè của những nạn nhân thì đó là những mất mát lớn và không gì bù đắp được, tất nhiên những người đó sẽ đau buồn và khóc thương cho họ.
Những người đồng chí, đồng nghiệp của họ thì sẽ có những phản ứng, những thái độ và cảm xúc khác nhau. Vì chuyện tranh giành quyền lực và đấu đá nội bộ ở các cơ quan công quyền từ thấp tới cao trong hệ thống bộ máy của chính quyền cộng sản, đặc biệt là đối với những người giữ các chức vụ lớn như họ thì mức độ tranh giành quyền lực chắc chắn sẽ rất khốc liệt.
Đối với những người cấp phó của họ thì tất nhiên, những kẻ đó sẽ mừng (tất nhiên là họ không biểu lộ cảm xúc ra ngoài rồi) vì chiếc ghế quyền lực mà bấy lâu nay họ mơ ước với bổng lộc và lợi ích sẽ sớm thuộc về họ. Vì một chiếc ghế trống ở chức vụ cao nhất của một sở sẽ đẩy những người ở cấp thấp hơn lấp vào, và cứ thế những người ở cấp thấp hơn sẽ lấp vào vị trí mà người ngay ở trên sẽ để lại…
Đối với những người giữ chức vụ đồng cấp với họ và những người đang đứng ở những vị trí cao hơn họ trong hệ thống công quyền, chắc chắn họ cũng có những lo lắng và suy tư cho riêng mình. Họ sẽ tự soi xét lại bản thân mình, những mối quan hệ với cấp dưới, những mối quan hệ làm ăn, những ân oán bấy lâu nay trên con đường làm quan của họ có gì khuất tất? Chắc chắn rằng họ sẽ tự đặt ra câu hỏi: liệu một ngày mình có rơi vào thảm cảnh giống ba nạn nhân xấu số kia?
Những phản ứng và cảm xúc của những thành phần được nhắc tới trên đây, chỉ có chính họ, những người trong cuộc mới được biết.
Ngay sau khi tin vụ thảm án được đưa lên các phương tiện truyền thông trong nước. Người dân bắt đầu bày tỏ cảm xúc của mình xung quanh cái chết của ba vị cán bộ xấu số.
Không giống như cảm xúc đau buồn và thương tiếc của người dân sau những tổn thất về sinh mạng trong sự kiện hai chiếc máy bay SU-30 và CASA212 bị tai nạn (theo cách gọi của truyền thông lề đảng) hồi trung tuần tháng 6 năm 2016 ngay trên không phận của Việt Nam. Lần này, nhìn qua các trang mạng xã hội hầu hết phản ứng của người dân là tỏ thái độ vui mừng, hoan hỷ và cảm thấy hả hê.
Đau buồn hay vui mừng hả hê là cảm xúc của con người. Và người ta cảm thấy đau buồn khi người thân yêu của họ hay những người mà họ kính trọng, những con người có ích cho xã hội... qua đời. Còn người ta chỉ có thể hả hê, vui mừng trước một cái chết của ai đó, thì cái chết đó chỉ có thể là cái chết của kẻ thù, của những ai mà người ta cảm thấy căm ghét.
Người dân Việt Nam không bao giờ vô cảm trước những đau thương, mất mát của đồng bào của mình. Họ thương xót và căm phẫn trước cảnh ngư dân mình bị giết hại, cướp bóc dưới họng súng của giặc Tàu. Họ đau buồn trước những thiệt hại của người dân mỗi khi những cơn bão đi qua. Họ chia sẻ với đồng bào, ngư dân miền Trung lâm vào cảnh thất nghiệp, khốn cùng khi thảm họa môi trường làm cá nổi trắng bờ do nhà máy Formosa gây ra - cái nhà máy mà nhà cầm quyền cộng sản đang tiếp tay và dung dưỡng.
Tại sao người dân họ lại hả hê và vui mừng khi ba lãnh đạo cấp cao của tỉnh Yên Bái lìa đời? Vì trong con mắt người dân bây giờ, những quan chức cấp cao của chính quyền cộng sản chính là kẻ thù của họ. Tại sao người dân lại khóc thương cho những người ăn tàn, phá hoại quê hương, trên chính mồ hôi và công sức của họ?
Người dân Việt Nam xưa nay sống trong một đất nước mà tư tưởng bị kìm kẹp, thì phản ứng hả hê, vui mừng trước cái chết của ba vị lãnh đạo kia cũng là cách để người dân bày tỏ quan điểm của mình, cho dù đó là một sự phản kháng yếu ớt.
Và những quan chức cấp cao của nhà cầm quyền cộng sản trước khi lên án người dân tỏ thái độ hả hê, vui mừng trước cái chết của ba vị lãnh đạo kia, họ phải tự đặt cho mình câu hỏi: các vị có xứng đáng lãnh đạo đất nước này không khi chính những người cầm quyền cấp cao lại ra tay sát hại lẫn nhau? - những người mà họ, không ít thì nhiều lần gọi với nhau bằng hai từ “đồng chí”.
Và người dân cũng sẽ hiểu, chính những người lãnh đạo họ - những người cộng sản, những người mà họ vẫn gọi nhau là “đồng chí” đã sát hại nhau như vậy thì những người đó có xứng đáng là những người lãnh đạo đất nước này không?
Sau phản ứng hoan hỉ của người dân trước cái chết của ba vị lãnh đạo xấu số, truyền thông lề đảng (cụ thể ở đây là trang VTC News) đã gọi người dân - những người tỏ thái độ là những “kẻ vô lương đùa cợt trên nỗi đau tột cùng vụ thảm án”.
Vậy thì xin hỏi các vị có lương tri không khi ruộng đất của người dân bị cưỡng chế, cướp đi miếng cơm manh áo của người dân và đền bù cho họ với một cái giá rẻ mạt? Các vị có lương tri không khi để cho đồng bào miền Trung điêu đứng vì thảm họa môi trường? Các vị có lương tri không khi chính ngư dân, đồng bào các vị ngã xuống dưới họng súng giặc Tàu ngay trên chính quê hương mình? Các vị có lương tri không khi ra lệnh đàn áp đẫm máu những người biểu tình ôn hòa phản đối nhà máy Formosa thải chất độc ra biển...?
Nếu các vị gọi phản ứng hoan hỉ của người dân là sự hoan hỉ ngay trên chính nỗi đau của đồng bào mình thì các vị hãy nghĩ lại mỗi dịp 30 tháng 4 hằng năm. Đó là cái ngày mà biết bao nhiêu gia đình đồng bào miền Nam phải chịu cảnh ly tán, mất mát và chia lìa. Bao nhiêu sinh mạng đồng bào miền Nam của các vị đã nằm xuống trên hành trình tị nạn cộng sản để tìm đến bến bờ tự do. Ngày 30 tháng 4 tang thương đó sao các vị không tưởng niệm những người đồng bào của mình mà thay vào đó là tổ chức những lễ kỷ niệm, ăn mừng hoan hỉ... để làm cho vết thương dân tộc thêm hằn sâu?
Mọi cảm xúc và phản ứng của người dân đều có nguyên nhân gốc rễ của nó. Người dân chỉ cảm thấy tiếc thương cho những người mà họ tôn trọng, yêu quí, những người có ích cho xã hội.
Người dân vui mừng và hả hê không chỉ trước cái chết của ba vị lãnh đạo xấu số mà họ vui mừng vì đã nhìn thấy được sự thối nát không thể che đậy của nhà cầm quyền cộng sản.
20.08.2016
Cộng sản thanh toán nhau từ xưa đến nay rồi có gì ngạc nhiên chớ ,
thử nghiệm lại xem tất cả các nhân vật cao cấp cs chưa có tên nào chết ngoài chiến trường vì chống quân địch cả mà chỉ có các đồng chí thanh toán nhau như cho rớt máy bay hay xe đụng chết như Nông thị Xuân,Trần Độ ,nguyễn Hộ tất cả đều đi đong vì khác tư tưởng hay nhiều ý kiến ý cò là phải chết,cs mà "thuận ta thì sống,nghịch ta thì chết"
Đổ Mười! Như vậy bọn tui được trúng cử 99% số phiếu là do ép cử tri đi bầu à? Và có thể đúng như vậy, vì cả nước vui mừng hả hê khi các tên chóp bu chết đi!!!
"Nghĩa tử là nghĩa tận", câu này thường được nói lên cái đạo lý nhân bản của người dân Việt Nam: thôi thì chuyện dỉ vãng bỏ qua cho nhau thế nhưng người dân đã chịu đau khổ suốt 70 năm qua dưới sự cai trị độc tài của cái đảng trí tệ ngu còn hơn những con khỉ trong rừng! ở các nước dân chủ nhân tài họ thường ra ứng cử để lo giúp nước không màng lợi ích, vat chất còn ở nước dich vật xhcn thì ráng chui vô đảng cướp để tham ô, mua ghế để tìm kiếm lợi ích, không giúp gì cho dân! lớn ăn theo lớn, nhỏ ăn theo nhỏ? hỏi sao đất nước không bị tụt dốc, trở về thời kỳ đồ đá ăn lông ở lổ? mới đây tên lú đảng trưởng còn huênh hoang là niềm tin của dân vào đảng cướp đang đi lên? mịa kiếp nó không thấy là cái thiên đường mù của nó trong sách mà nó học của thằng dở hơi mác là đến một thế kỉ nửa cũng không tới được cái thiên đường cs mù đó mà nó vẫn kiên định con đường xhcn (xuống hố cả nút)! giờ thì lú đã thấy được lòng dân chưa? chuyện Yên Bái là phép thử cho đảng cướp chúng bây biết lòng dân như thế nào? có chết nhiều do tranh dành miếng ăn thì sự hả hê của người dân sẽ tăng theo cấp số nhân và lúc nào đó thì tụi chúng bây sẽ không còn cống mà chui!
see
Thù kia oán nọ đến ngày
Cộng nô chết phải vằm thây mới vừa.
Đảng cộng sản vì vụ 3 đồng chí lãnh đạo giết nhau mà rúng động đến tận gốc rễ. Nguyễn Xuân Phúc, Trần Đại Quang, Nguyễn Phú Trọng bây giờ nhìn đâu cũng thấy nghi ngại nghi là thế lực thù địch, ngay cả thằng cận vệ trung thành cũng không dám tin tưởng nổi, bởi không biết là mình sẽ bị ám sát lúc nào.. Người cương trực ám sát hai thằng lãnh đạo tham nhũng còn có thể giải thích được; đến thằng tham nhũng mà còn có thể cầm súng giết hai thằng đồng bọn vì ăn chia không đều thì đảng còn có thể dùng cái gì để mua chuộc sự tín cẩn của đàn em. Đảng cộng sản đang có lý do để sống trong nỗi sợ hãi.
Trong bài nầy tác giả có đề cậy đến 2 chiếc máy bay bị Tàu cộng bắn rơi nhưng tác giả không thấy tại sao rơi. Tác giả chỉ nói cái loài ac ông côn đồ cướp giật, lưu manh ăn trên đầu dân. Người dân ai cũng ghét khi chúng có tai nạn hay bị Tàu cộng bắn chúng thì người dân VN cmu72ng thấy rằng cái lũ CS ác on kia chế thằng nào đở thằng nấy.
Tới đây thì ta hỏi nguyên nhận tại sao rớt? một chiếc Su 30 la2mbo65 bay luyện tập mà ba ra đảo Phú lân mà Phú lân thì Tàu cộng chiếm rồi, chúng đang tập trận mà lũ VC nhào ra lúng thảy cho một quả trúng lòi ruộng ra chết một, và dân chài cứu một. và rồi chúng sai chiếc Casa 212 chiến nầy là chiếc mua của Âu châu để đi trinh thám, nhưng mà sợ Tàu công té đái ra thì có trinh thám cái con khỉ gì cất trong sân bay nằm sét cả ba khúc sắt, không lẽ mua về bỏ không nên lấy ra đi giả vờ tìm mà dành nhau lên chiếc nầy tới 9 tướng tá CS tùm lum thằng chẵng tìm được cái quái gì, thì bay ngang đảo Phú lấm nữa Tàu công cũng cho một quả nữa tiêu xác luôn. Khi đó Âu châu nơi bán chiếc máy bay đó lũ VC cũng sợ lộ tầy không cho. Tới Mỹ cũng xung phong tìm kiếm Lủ VC cũng cho dâu như mèo dấu cức. Tuy là dâu như thế ai cũng biết thằng Tàu bắn rới rồi. Không biết lũ con hang nói sao, la sao mà tên bộ trương ngoại giao Dương khiết trì bay qua hắn bảo "lỡ bắn rồi để chúng bồi thường", đừng có la lối Mỹ nó cười cho, hay nói khác hơn là nếu nói ra dân chúng VN chưởi lũ CS bán nước, và chịu làm tay sai, bù nhìn cho Tàu nên chúng ra lệnh cho CSVN im lặng đi để chúng bôi thường tiền cho, thì Trọng lú, F*ck Madze in VN ngâm câm như ngậm fân làm thinh luôn. Thế là CS chết thên một con nhọn mũi chứ có ai thương tiết gì đâu.
Lũ CSVN tức quá chúng lại mua 300 quả missles Extra của do Thài mang ra mấy đảo trường sa gần bờ đặt trên đó. thằng Tàu nghe được cười khẩy, chúng bay đặc đó làm gì thế kia, có dám bắn không mà mua đặt bậy bạ thế kia. Biết CSVN trả lời sao biết không? Đừng nòi điều không có, mấy con hoang nầy làm gì dám múa riều qua mắt được Thiên triều. Chúng bây dám bắn tao bò cho chúng bây cỡi. Tàu công nó khinh khi lũ CS con hoang Tàu nầy, làm người dân nước Việt thấy mất mặt, đau lòng quá!see more
Bài viết quá xuất sắc, chuẩn không thể chỉnh. Xin nói thêm những người được gọi là nhà báo thật sự thì quá ít phần đông là hạng văn nô, bồi bút từ thời đại xu hào tố văn hữu đã vậy rồi, lớp sinh sau đẻ muộn cũng theo gót mà thành bồi bút, dân chỉ biết gọi hạng này là lũ khốn nạn, phàm đã là khốn nạn thì làm gì có LƯƠNG TRI mà hỏi cho thừa, người xưa nói: Tiên trách kỷ, hậu trách nhân. Mình ăn ở khốn nạn, bán nước hại dân mà đòi dân phải tỏ lòng thương xót thì quả là không còn gì khốn nạn, đê tiện hơn, thằng bồi bút VTC NEW là một ví dụ không biết thằng này có để tang hay khóc lóc cho 2 tay bị bắn vỡ sọ, nát óc không nhể? Đỗ mười quân bồi bút.
Đảng nhà sản Vit nam trong 75 năm đã gây ra không biết bao nhiêu là tội ác, máu sông, xương núi cho người dân trong thời kỳ giặc Hồ cầm quyền, thì nhà sản đừng hỏi tại sao người dân lại cười hả hê khi bọn đảng viên đầu lĩnh bắn giết nhau chỉ vì tranh giành miếng ăn, chức vụ ở các ghế cao. Nếu là chết vì ngư dân Việt, vì chiến đấu chông Tàu để bảo vệ lãnh thổ, biển đảo thì người dân mới thương tiếc ngậm ngùi, tổ quốc mới tri ân. Còn chết như thế là chết nhục! Không phải là những cái chết của HQ/Tr. Tá Ngụy văn Thà & 74 anh hùng tử sĩ trong trận chiến chống Tàu khựa ngày 19-1-1974, mới xứng đáng được Tổ Quốc ghi công.
Đáng ngạo cho CSVN, nước khác quan chức từ cảnh sát cò con cho đến cấp cao chết người dân đều tiếc nuối vì họ chết vì dân họ, còn cái đám quan chức CSVN chết thì bị nguyền rủa và chẳng ai tiếc thương, mới đây có một ông bí thư bị chết vì lũ cuốn trôi thì ngươi ta nói chết thằng CS nào thì hay chừng đó đến mức thủ tướng Fúc phải lo sợ kể cả Trọng Lú lên tiếng là "hứa sẽ lây lại lòng dân"... hơ hơ chết hết đi CS ngoại bang, tớ không cần chúng bây nữa, đã quá đủ cho bọn bull chúng bây tàn phá cái đất nước này cả nửa thế kỷ rồi.
Yên Bái Cô Hồn
Tham ăn cố uống lục cẩu quan
Thượng vàng hạ cám hạm Việt gian
Các Chú hán lang bày thím sực
Giấy vàng lòng đỏ Bác địa đàng
Tiền giang Cai Lậy ba càng
Thăng Long Yên Bái họ hàng Đỗ Cường Minh
Phạm Văn Đồng đúng quy trình
Kiểm lâm tác xạ phá trinh Rúp Ba Đình
Đô la cò súng cướp tinh
thần kinh thảo khấu cửa mình Nguyễn thị Doan
Tam Tòng Thị Phóng Tạ Bích Loan
Tôn Nữ Thị Ninh vốn lăng loàn
Kim Tiến đến đâu Phăng xoa đấy
Bạc Liêu liệu ở Trần Đại Quang
Bí thơ Phú Trọng tuềnh toàng
Formosa ngã quềnh quàng đảo Trường Sa
Thanh trừng nội bộ đảng ta
Hillary sến Ốp Ma đừng xen vào
Pu Tin dọn sẳn mâm cao cỗ đầy
Tầu đợi đồng trào đãi Xì Trump
TÂM THANH
Cá tra cá lóc cá vồ
Ba con cá chết, cả hồ đều vui
Còn con cá cóc hay chui
Đầu thì trụi lũi, ỉ-ui chia buồn.
Đọc bài viết này mà trí nô, văn nô, sĩ nô, dân nô, gia nô không sáng mắt sáng lòng thì thật là bó tay chấm com.
Việt Nam mình có nhiều người làm nghề "nô" quá cho nên cứ bị cọng sản nó ngồi trên đầu trên cổ hoài.
Ai buồn là quyền của họ còn tui vui là quyền của tui. Việt cộng chết càng nhiều tui càng vui vì họ chết cho tàu cộng , cho đảng cộng, cho danh vọng, tiền bạc, của cải và chết vì dục vọng chứ có chết vì nước vì dân đâu mà mắc chi tui phải buồn.
Cộng sản chết là giải phóng cho muôn dân .pghải giải phóng cho dân tàu và dân Việt bị cộng sản cưỡng bức làm nô lệ cho đãng cộng sản bần cố nông.
Bộ mặt thật cộng sản.
Đọc bài này hình như trong người sảng khoái hơn thì phải! Tk Quảng Tín.
Cộng sản mà có lương tri? Nếu chỉ có chút ít lương tri thì Cộng sản tự giải tán từ lâu rồi.
Mấy thằng quan VC chết chưa vui gì mấy... Cả cái đảng VC chết thì mới thực sự vui mở tiệc ăn mừng, chấm hết thời đại HCM khốn nạn.
Gậy Ông Đập Lưng Ông!
Nó chủ trương bạo lực
Bạo lực quật ngược nó
Với uất ức căm hờn
Nó chết như con chó!
Nó gieo rắc sợ hãi
Bây giờ chính nó sợ
Sợ cả bọn tay sai
Lũ đồng chí mọi rợ!
Nó đang rộ́i tơi bời
Như trong cơn hấp hối
Làm sao thoát được trời
Rồi thì cũng phải tới!
Luật vay trả trả vay
Gieo gió phải gặt bão
Luật trời đất xưa nay!
Nông Dân Nam Bộ
Lam mong, mong cho, Thảo Nguyên và DLV bưng bô khác đâu? Hãy suy gẩm và còm ý kiến bưng bô như thế nào sau khi xem bài này nhé? Đội quân còm sĩ DLB đang chờ để tiếp chiêu đây!
Không cần phải lề dân hả hê đâu bác ơi? Chính đồng loại của chúng cũng vui hả hê, tiệc tùng! hehe...
Vui mừng khi thấy, ba thằng chết
Hạnh phúc oà ra, mãi chẳng hết
Phải chi chúng chết, cho bằng hết
Dân tộc mừng vui, sẽ hơn Tết!
Nguyen Nguyen (Thai Binh) ơi! Moa khoái nhứt là câu: "phải chi chúng chết, cho bằng hết, dân tộc sẽ mừng vui hơn ngày Tết". Non thế kỷ, sống với đảng cs Hồ, không biết bao là đau thương tang tóc, núi xương, sông máu, lầm than khốn khổ! "PHẢI DIỆT HẾT CỌNG SẢN" mới có hạnh phúc, ấm no, tự do, nhân quyền, công lý. 1 like cho Nguyen Nguyen.
Oán càng lâu càng nặng
Thù càng lâu càng sâu
Thù kia oán nọ đến ngày
Cộng nô chết phải vằm thây mới vừa.
Tiếng chuông báo tử đã vang
Cộng Sản phải chết không quan, không mồ.