+ Giuse Đinh Đức
Đạo
Chủ tịch Ủy Ban Giáo dục Công
Giáo
Giám mục Giáo phận Xuân
Lộc
Trích từ tác
phẩm "Trên Đường Băng" tr 23-25
Một cậu bé học lớp 11 ở Quảng
Bình vừa gửi mail cho Tony. Cậu nói cô giáo của cậu đọc bài “Chuyện ở West
Point" cho cả lớp cậu nghe cách đây hai hôm. (Một trong những bài viết của
Tony Buổi Sáng, nêu cao tinh thần vượt khó học tập, rèn luyện). Cậu chợt bừng
tỉnh. Cậu THỀ sẽ từ bỏ hoàn toàn việc chơi game online, cậu nói nó hại nhiều hơn
là được. Cậu THỀ từ bỏ mọi cái lười biếng cố hữu. Cứ 10 giờ đêm cậu ngủ và 5 giờ
sáng thức dậy, chạy bữa đầu một vòng quanh nhà, mỗi ngày tăng lên một vòng nữa.
Tối về cậu sẽ bay đá vào bao cát 100 cái mới tắm và đi ngủ. Cậu cũng tự ra điểu
kiện một ngày học 10 từ tiếng Anh mới, cậu sẽ láy sách tiếng Anh cấp 2 ra và dò
lại với mục tiêu là nắm vững những gì đã học, không sót một chữ. Cậu sẽ đọc lại
hết các sách giáo khoa lớp trước như lịch sử địa lý, cái mà cậu nghĩ là tầm phào
trước đây. Cậu cũng đã thu âm các bài tiếng Anh do mình tự đọc. Cậu nói, chưa
bao giờ có cái gì truyền cảm hứng cho cậu đến như vậy. Cứ mỗi sáng thức dậy,
lồng ngực lại đầy khí trời của một ngày mới và tinh thần tràn đầy năng lượng.
Cậu lại lao vào học tập, rèn luyện say mê.
Cậu hứa với Tony, thời điểm con
người có chuyên môn là học thì phải tập trung vào học. HỌC SINH SINH VIÊN THÌ
PHẢI HỌC. Cậu quyết tâm sắt đá và sẽ trở thành một người đàn ông tuyệt vời, là
câv tùng câv bách chứ khòng phải là dâv leo tầm gửi. Cậu sẽ báo cáo cho Tony vào
từng tháng sự tiến bộ của mình, dù Tony có đọc và có trả lời không thì cậu cũng
không quan tâm, đơn giản là cậu muốn rèn luyện kỹ năng viết.
Tony thấy hài lòng. Sẵn đây nói
luôn với các bạn trẻ. Nếu Thượng Đế có cho ta lại một cuộc đời, chúng ta nên
thiết lập các mục tiêu sớm hơn. Và với bất cứ lứa tuổi nào, sự tỉnh thức cũng
đều không muộn.
Dù đã đi làm, ngay bây giờ, hãy
đén các trung tâm ngoại ngữ đé học. Hãy ra các nhà sách đé mua sách vể đọc. Hãy
đén các trung tâm thể dục thé thao đé ghi danh tập võ, tập cáu lông tennis, tập
khiêu vũ, tập bơi lội... Trên Facebook của bạn bè, chẳng có gì mới đâu. Mấy
trang tin tức cũng vậy, đọc vài tờ báo chính thống biết xã hội xung quanh thế
nào, rổi thôi, tắt máy. Online một ngày 30 phút là đủ. Một dân tộc hùng cường sẽ
bắt đầu bằng những hoc sinh khỏe mạnh và thông tuệ. Đất nước hóa rông, hãy kiêu
hãnh là một hồng cầu, đừng là khúc ruột thừa của con rồng ấy.
Sức mạnh chỉ có từ nội lực và
tinh thần bên trong. Bạn thử quan sát lúc gà con nó nở. Đầu tiên, con gà con bên
trong quả trứng sẽ cựa mình, nó sẽ mổ cái vỏ, rùng mình trút lớp vỏ ấy, và bước
ra nhìn đời. Còn nếu ai đó mong muốn giúp nó mà tìm cách bóc tách cái vỏ, thi
con gà con ấy sẽ chết Cuộc đời cũng y chang vậy, không ai làm giùm cho đâu,
không ai có thể giúp MÌNH THÀNH ĐẠT được.
Mình muốn mình thành ai, thì tự
quyết. Có những tuổi trẻ đấy sức sống, bụng sáu múi, mặt đẹp sáng bừng, trí não
thông tuệ... ở ngoài sân bóng, ngoài hồ bơi, trong những trung tâm thể dục thể
thao, các nhà văn hóa, cùng nắm tay nhau hát vang ngoài công viên, đi vùng cao
vùng xa xóa mù chữ, mang ánh sáng văn hóa với cộng đồng. Chúng ta có một quỹ
thời gian ít ỏi để xây dựng nền móng cho ngôi nhà minh. Thành cao ốc chọc trời
hay nhà tranh xiêu vẹo thì tùy bạn quyết định vào hôm nay. Nếu để tới ngày mai,
bạn đã bị mất một ngày vô nghĩa, và có khi sẽ không bao giờ làm được cái gì hết
Người thất bại hay hẹn, câu cửa miệng là: “Thôi từ từ, để mai cũng
được”.
[...]
Cứ mãi ở ao làng, rồi ao sẽ
cạn.
Sao không ra sông ra biển để vẫy
vùng?
Sao cứ tự trói mình trong nếp
nghĩ bùng nhùng?
Sao cứ mãi online và thở dài ngao
ngán?
Sao cứ để tuổi trẻ trôi qua thật
chán?
Trên đường băng sân bay mỗi đời
người.
Có những kẻ đang chạy đà và cất
cánh.
(trích "Trên
Đường Băng")