Ta gởi về em Trần Thị Nga
Em yêu Tổ Quốc yêu Nước Nhà
Hồn em rực rỡ hán nô sợ
Gông cùm tâm em vẫn nở hoa
Ta gởi về em một đóa hồng
Gió lạnh trời Âu vừa chớm đông
Giá sương phủ trắng như châu ngọc
Lấp lánh kiêu sa thắm hương nồng
Ta gởi tấm lòng đến trẻ thơ
Nhặt rác kiếm ăn sống vật vờ
Đêm ngủ không mền bên núi rác
Giáng Sinh nằm côi cút bơ vơ
Ta gởi miền Trung những xót xa
Chất độc thải từ Formosa
Giết bao sự sống biển đà chết
Dân cạn đường đau máu lệ nhòa.
Ta gởi lòng ta đến Thái Hà
Giáng Sinh sắp về lạnh xót xa
Đốt từng ngọn nến đòi công lý
Sưởi ấm Quê Hương Đất Nước nhà
Ta gởi lòng ta về cố Hương
Trong cùm gông đỏ máu đau thương
Dã man đàn áp dân cùng khốn
Thân Mẹ Việt Nam gầy trơ xương
Ta gởi lòng ta về Quê Nhà
Chung một tấm lòng nỗi xót xa
Máu chảy ruột mềm đau da diết
Bao giờ cho hết lũ gian tà
Ta gởi lời thơ đến bạo quyền
Như lời góp ý, như lời khuyên
Hãy mau thay đổi hồi tâm lại
Kẻo hối không kịp, chuốc ưu phiền!
Ta gởi lời thơ như gió bay
Mang theo giòng lệ mắt nhòa cay
Đất nước tổ tiên dần đang mất
Dân tộc xéo nát kiếp đọa đày
Con gởi lên Trời xin Chúa thương
Nỗi đau ô nhục tới cùng đường
Xin Ngài giải thoát đời nô lệ
Đang rao bán cùng khắp bốn phương
Con dọn tâm hồn đón Giáng Sinh
Ngước lên trời thẳm sáng lung linh
Một vì sao lành tỏa lấp lánh
Cúi đầu khấn nguyện những hương kinh