Tin tưởng như đùa mà có thật. Ngày 20/02/2013 Tân Hoa xã thông báo Đảng Nhà Nước TC thông báo cấm nướng thịt để chống ô nhiểm không khí. Người dân Trung Quốc tưởng Đảng Nhà Nước “tầu hoả nhập ma” rồi, mới ra một cái lịnh vô cùng ngớ ngẩn, phi văn hoá Trung Hoa như vậy. Thịt nướng là món ăn truyền thống khoái khẩu của người Trung Hoa mà lại cấm. Nhưng đó là chuyện thật, Bắc Kinh ô nhiễm hết sống nổi rồi. Đó là cái giá người dân phải trả cho chính sách tăng gia kinh tế với bất cứ giá nào của Đảng Nhà Nước Trung Cộng độc tài đảng trị toàn diện gây ra.
Không những chỉ thủ đô Bắc Kinh của Trung Quốc ô nhiễm, chìm trong khói mù, than bụi mà 99% tổng số các thành phố khắp TQ đều bị như thế. Hàm lượng ô nhiễm hôm ở mức 238 microgram cho 1 mét khối. Ra đường không thể thấy xa quá 50 mét. Trước bất mãn cực độ của người dân, nhà cầm quyền TC không thề dấu diếm nữa mà phải công khai hoá mức độ trầm trọng. Bắc Kinh, thành phố có hơn 20 triệu dân, cả một tháng Giêng Dương lịch năm 2013 chỉ có năm ngày trời trong mây tạnh. Còn hăm ba ngày khác ra đường khói mù không thể thấy quá 50 mét. Không khí ngột ngạt sương mù, khói, bụi, thở không được, ai cũng phải mang khẩu trang như sợ bịnh truyền nhiễm. Tình hình ô nhiễm làm cho cư dân hoảng sợ trên không gian sinh tồn của thành phố và bất mãn cùng cực nhà cầm quyền đã tăng gia kinh tế bất chấp môi sinh. Mà hưởng lợi là cán bộ, đảng viên CS cầm quyền và những người ăn theo. Thiệt hại người dân phải chịu, bị bịnh hoạn, văn hoá vật thể, đền đài cỗ tích liệt hạng, phong cảnh của nhiều đời vun trồng bị mưa acid, bụi than, suơng hoá học tàn phá, do khói thải, nước thải của các xưởng, nhà máy phun ra, thải ra.
Công dân trên mạng phẩn nộ thành một trận lôi đình, đổ bao nhiều tức giận lên đầu nhà cầm quyền hưởng đặc quyền đặc lợi trên chính sách duy ý chí phát triển kinh tế với bất cứ giá nào. Kể cả công an, cảnh sát, cánh tay mặt của chế độ độc tài đảng trị CS toàn diện có nhiệm vụ bảo đảm an ninh, trật tựcho Đảng Nhà Nước TC cũng chịu không nổi khi thành phố Bắc Kinh bị chìm sâu dưới dáy sương mù acid, than, khói, bụi hoá chất độc hại có chỗ dày đặc như nhầy nhụa. Công an, cảnh sát mất tinh thần, hoảng sợ, bấn loạn, đòi hỏi cấp khẩu trang, mặt nạ chống hơi độc.
Cao điểm là những ngày cuối tháng Giêng 2013, Đảng Nhà Nước sợ dân chúng bạo loạn nên phải nói thật. Ngày 30/01/2013, Sở Khí Tượng Bắc Kinh khuyến cáo người dân không nên đi ra ngoài vì mức ô nhiễm vẫn đang ở mức báo động. Báo Nhân Dân triếng nói chánh thức của Đảng Nhà Nước phải dùng xảo thuật hành văn tuyên truyền, viết «Trong tháng Giêng, thủ đô Bắc Kinh có 5 ngày không khói mù», thay vì theo logic phải nói 25 ngày trong khói mù.
Cũng như ở VN, báo của Đảng CS gọi là báo Nhân Dân nhưng ít có người dân nào mua để đọc, có khi biếu cũng không lấy nữa. Dân chúng tập trung theo dõi những con số của trang web của Toà Đại sứ Mỹ. Dù TC nhiều lần phản đối nhưng Toà Đại sứ Mỹ cứ phổ biến trang web của mình. Chỉ số ô nhiểm ở Bắc Kinh do Toà Đại sứ Mỹ phổ biến là 352. Chỉ số 352 này quá cao vượt biên độ an toàn, cao hơn 150 là không trong lành, quá 300 là không nên đi ra ngoài. Theo tiêu chuẩn của Tổ Chức Y Tế của Liên Hiệp Quốc.
Trong khi đó Bộ Môi Trường ở Bắc Kinh chỉ nói có 274. Có nhiều ngày Toà Đại sứ Mỹ cho biết mức độ ô nhiêm ở Bắc Kinh lên 700 cao gấp 45 lần so với ngưỡng mà Tổ chức Y tế Thế giới quy định..
Đảng Nhà Nước không thể dấu diềm được nữa trước sư phẩn nộ của dân chúng, nên Bộ Môi Trường buộc phải thông báo tình hình, phổ biến hình ảnh do vệ tinh chụp lớp khói bụi, sương mù dày đặc nhận chìm Bắc Kinh và vùng ven đô rộng gần 1 triệu 300 nghìn m2.
Dân chúng Bắc Kinh ngày càng uất hận vì số người lớn chở vào phòng cấp cứu về đường hô hấp tăng 20%, và trẻ em tăng lên 50%. Theo các bác sĩ và các chuyên viên y tế công cộng, dịch bịnh đường hô hấp vì ô nhiểm không khí còn nguy hại và trầm trọng hơn là bệnh SARS viêm phổi cấp tính, tử vong còn nhiều hơn bịnh tim mạch nữa. Chính Phó Đô Trưởng Bắc Kinh cũng thừa nhận là do khói thải 24,5% của các nhà máy ở Bắc Kinh và phụ cận, 22% của xe hơi; 16,7% do việc sử dụng than; 16% do bụi các công trường và 4,5% là từ chăn nuôi và nông nghiệp.
Theo báo Figaro của Pháp, không chỉ riêng thủ đô Bắc Kinh là bị nhầy nhụa trong không khí với sương mù khói, bụi, than, hoá chất độc. TC có 500 thành phố, mà 495 thành phố bị chìm trong ô nhiểm như Bắc Kinh. Chỉ có 1% tức 5 thành phố không khí còn được dễ thở theo tiêu chuẩn của Tố chức Y tế Thế Giới.
Người Trung Hoa chánh trực tự hỏi, Đảng Nhà Nước kềm công xá công nhân, cướp đất của dân hùn hạp với ngoại quốc, bòn vét tài nguyên quốc gia để tăng trưởng kinh tế, biến Trung Quốc trở thành một xưởng sản xuất đồ rẻ tiền để xuất cảng, để Đảng Nhà Nước TC giàu, mạnh. Nhưng xã hội Trung Hoa chia rẽ, hố sâu ngăn cách nghèo giàu, thành thị nông thôn, miền biển và miền lục địa sâu rộng, môi sinh nước Trung Quốc bị tàn phá, văn hoá vật thể Trung Hoa bị hư hại. xói mòn, suy tàn. Kinh tế theo nghĩa của người Trung Hoa là kinh bang tế thế, có còn ý nghĩa nữa không?
Hình ảnh môi sinh bị tàn phá ở TC cũng là hình ảnh của môi sinh VNCS trong những ngày sắp tới vì cả hai đảng CS đều say sưa tăng gia kinh tế với bất cứ giá nào.
Vi Anh