Muôn tâu Thượng đế Ngọc hoàng
Hăm ba tháng Chạp sắp tàn năm Dê
Hạ thần, Táo Việt xa quê
Cali, Mỹ quốc, Little Sài Gòn
Tha hương vẫn nhớ nước non
Lòng thành tấu chuyện mất còn năm qua
Trước tiên là chuyện bên nhà
Từ quê ra tỉnh, trẻ già gái trai
Từ việc đúng đến việc sai
Nhất nhất trình tấu chẳng sai một lời
Thưa rằng, Nam Bắc khắp nơi
Nhân dân khốn khổ cảnh đời lầm than
Cũng vì lũ cộng Việt gian
Bất nhân thất đức tham lam độc tài
Với Tàu chúng phận tay sai
Với dân chúng ác chẳng ai sánh bằng
Côn đồ giả dạng hung hăng
Mắm tôm pha nhớt chúng quăng vào nhà
Hễ ai mở miệng kêu ca
Chúng đánh, chúng nhốt, chẳng tha một người
Bao năm chiếu đất màn trời
Dân oan mất đất sống đời lang thang
Oan khiên trải khắp xóm làng
Khổ đau chồng chất, ngút ngàn đau thương
Thương thay phụ nữ cùng đường
Bán thân chịu cảnh tha phương nô tì
Thanh niên xuất khẩu cu li
Bị chủ đánh đập khinh khi đọa đày
Trẻ em lắm đứa ăn mày
Nông dân lắm kẻ kéo cày thay trâu
Đảng viên thì lại rất giàu
Nhà cao cửa rộng sắm tàu sắm xe
Lãnh đạo thì lại chia phe
Trên bảo dưới chẳng thèm nghe cũng huề
Quan chức lắm đứa như hề
Nói năng ngớ ngẩn vụng về rất ngu
Điển hình là chuyện Lão Trư
Quốc phòng Bộ trưởng nhát như con cầy
Thấy dân ghét lũ quan thầy
Bảo “Tâm tư lắm! Thế nầy thì nguy!”
Trọng Lú thì nói như ri:
“Xã hội Chủ nghĩa đường đi lòng vòng
Trăm năm sau vẫn chưa xong!”
Thế mà chúng vẫn cứ mong xây hoài
Bao nhiêu xương máu công toi
Sinh ra một lũ vô loài hại dân
Bộ trưởng Giao thông rất đần
Kiểm tra đường nhựa chỉ cần ngón tay
Phó Thủ tướng nói như say:
“Đảo mất con cháu đời sau sẽ đòi”
Còn nhiều chuyện rất khó coi
Nếu thần kể hết coi mòi…hết hơi
Nay xin tâu chuyện tình đời
Bá Thanh Đà Nẵng lỡ lời lụy thân
Tưởng là Trọng Lú ra ân
Vời về Hà Nội “cầm cân diệt ruồi”
Trưởng ban Nội chính đang vui
“Hốt liền! Không nói! Tính tui kiệm lời.”
Mới ngồi đít chửa ấm hơi
Bị dính phóng xạ nên đời tiêu vong
Cho hay biển cạn hơn lòng
“Cái dây kinh nghiệm” lòng thòng làm sao
Sá gì đồng chí đồng bào
Đồng tiền, đồng đảng mới cao mới bền
Bá Thanh mắc tội hớ hênh
Hà Thành đâu phải kế bên Sơn Chà
Mà nơi lắm quỷ nhiều ma
Kẻ thù mà tưởng phe ta mới rầu
Nhắc Thanh thì nhớ gã râu
Chủ Tân Hiệp Phát ruồi bâu đáy bình
Nước ngọt mà thúi như sình
Vi phạm tiêu chuẩn vệ sinh an toàn
Khách hàng ai có kêu than
Thì gã gài bẫy công an bắt liền
Công lý được tính bằng tiền
Đạo đức đo bởi ưu phiền người mua
Hễ nghèo thì phải chịu thua
Cho nên lắm cảnh cay chua đắng lòng
Lắm người bị bắt vào trong
Đồn công an lại thắt vòng quyên sinh
Hà Nội dân chúng bất bình
“Rửa bát không sạch” bỏ mình Đăng Dư
Luật sư bị đánh ngất ngư
Vì xe gây bụi, tường như chuyện hài
Cuối năm bắt Nguyễn Văn Đài
Luật sư dân chủ miệt mài đấu tranh
Lại còn chuyện chặt cây xanh
Khiến cho dư luận Hà Thành xôn xao
Chẳng ai hiểu được vì sao
Cây đang xanh mát lại đào bỏ đi
Cho hay quan trí ngu si
Thì dân lãnh đủ chớ đi đường nào
Ban ngày mà mãi chiêm bao
Nguyên nhân cũng bởi cờ sao búa liềm
Y tế Bộ trưởng kim tiêm
Trẻ em chết bởi vác xin chích nhầm
Chi Tiến thì vẫn cứ hâm:
“Chưa có chứng cớ thì lầm cái chi?”
Giáo dục thì cũng “bác đi”
Đu giây, chui bịch mỗi khi đến trường
Trẻ em trông rất đáng thương
Không tiền đi học ra đường kiếm ăn
Con quan thì rất nhố nhăng
Cuồng si khóc lóc khi “săn” sao Hàn
Môi trường ảm đạm tan hoang
Rừng cây trơ gốc, suối vàng chất dơ
Thực phẩm cũng lắm nguy cơ
Nhiễm độc rủi chịu may nhờ khi ăn
Không ăn thì đói nhăn răng
Ăn rồi lo sợ sớm thăng thiên đường
Nay xin tâu những tấm gương
Anh hùng tuổi trẻ kiên cường đấu tranh
Bùi Hằng, Duy Thức đã đành
Nguyễn Mai Trung Tuấn hùng anh chửi Hồ
Long An Thuận Hóa côn đồ
Phải kiên cậu bé dám vô ngồi tù
Nghệ An Viết Dũng trượng phu
Hiên ngang mặc áo chinh phu thuở nào
Cờ vàng thay thế cờ sao
Anh treo phất phới vót cao nóc nhà
Cộng sản bắt anh ra tòa
Vu tội gây rối gọi là “giao thông”
Nay xin tâu chuyện Biển Đông
Lưỡi bò biển cấm mình không dám vào
Bởi vì lũ giặc Tàu Mao
Ngang nhiên lấn chiếm lập rào cản ngăn
Ngư dân gặp cảnh khó khăn
Mất đường kiếm sống làm ăn bao đời
Lắm người gặp cảnh tả tơi
Tàu hư, người chết chẳng nơi nương nhờ
Chính quyền thời rất thờ ơ
Hải quân thì núp trên bờ chẳng ra
Xưa kia nó bán Hoàng Sa
Ngày nay nó nhượng Trường Sa cho Tàu
Giặc xây căn cứ sân sau
Phi trường, đảo giả thay nhau hình thành
Thế mà nó vẫn em, anh
Dẫu thằng đồng chí nhe nanh cắn càn
Hải Dương thì nó gởi sang
Biển mình mà nó cứ khoan tìm dầu
Tàu ngầm mua lặn ở đâu
Hay là làm chỗ ngồi câu cá dồ?
Ngoại giao thì cứ bi bô
“Phản đối tàu lạ đi vô biển mình”
Xong rồi thì lại làm thinh
Lâu lâu lại đến Bắc Kinh chầu rìa
Hạ thần lắm lúc canh khuya
Nghĩ về vận nước đầm đìa lệ rơi
Cúi đầu xin hỏi Ông Trời
Bao giờ dân Việt thoát đời lầm than?
Những ngày năm tận tháng tàn
Ba Đình đại hội để bàn mùa sau
Tứ trụ chúng nó đánh nhau
Giành ăn, giành ghế, đòn đau trổ liền
Thằng này thằng khác thay phiên
Qua Tàu bẩm báo liền liền chẳng ngơi
Gã Tập được chúng nó mời
Thân hành hạ cố có lời bảo ban
Mới đây Hùng hói lại sang
Lạy Mao xong lãnh cẩm nang mang về
Hôm nay thần mãi cà kê
Thì ngày “Đại hội” cũng kề một bên
Đứa nào xuống, đứa nào lên
Thần cũng chưa biết cho nên chẳng trình
Đứa nào thì cũng thành tinh
Đứa nào thì cũng dân mình chịu thôi
Đứa nào thì cũng đồ tồi
Đứa nào thì cũng làm bồi ngoại bang
Đến đây Thần xin bước sang
Vài xứ khác ở trần gian bồng bềnh
Trước hết ngó tới nước bên
Miên Lào nay đã ở trên Việt rồi
Miên thời sản xuất xe hơi
Lào nhận phu Việt khắp nơi tới làm
Ngó qua Miến Điện mới ham
Lãnh đạo quân phiệt hết tham quyền hành
Mặc dầu còn khá mong manh
Cành cây dân chủ đã xanh tuơi nhiều
Mã Lai thời khá quạnh hiu
Máy bay một chiếc mất tiêu giữa trời
Chiếc khác bị Nga bắn rơi
Thế mà trơ mặt chẳng lời ăn năn
Ngó qua Áp- ga-ních-tăng
Năm rồi Mỹ có plan rút về
Chiến sự vẫn tiếp lê thê
Dân tình vẫn cứ trăm bề lầm than
Syria, Iraq bước sang
ISIS khủng bố tràn lan mọi miền
Bom rơi đạn nổ triền miên
Dân lành trốn chạy vượt biên bằng tàu
Gây ra một chuyện thương đau
Ảnh bé trai chết làm rầu thế nhân
Kể ra lịch sử xoay vần
Thuyền nhân đâu cũng rất cần người ơn
Khốn thay, khủng bố bất nhơn
Trà trộn vào tạo oán hờn khắp nơi
Paris thịt đổ máu rơi
Hơn trăm người chết tả tơi kinh thành
Vừa xong có trận giao tranh
Phi cơ của Thổ bắn banh Su-khòi
Putin tức giận thị oai
Nato họp gấp đoán coi non già
Tưởng đâu thế chiến Thứ Ba
Có cơ bùng nổ, may mà bình yên
Phải chăng cái họa nhãn tiền
Đệ nhị Thế chiến đảo điên địa cầu
Thế gian nhiều cảnh bể dâu
Nay thần xin phép bẩm tâu chuyện nhà
Nước Mỹ trong suốt năm qua
Nói chung kinh tế đương đà đi lên
Ngoại giao với nước kế bên
Cu Ba cải thiện để quên cựu thù
Castro đã hết mộng du
Nửa đường bỏ gác để bu Mỹ rồi
Chính trị thì khá lôi thôi
Gặp năm bầu cử nên bôi nhau nhiều
Cộng hòa Trump vẫn tiền tiêu
Thăm dò dẫn trước, nói nhiều điều ngông
Hillary cậy hơi chồng
Lợi bất cập hai cũng không biết chừng
Dù sao cũng khá tưng bừng
Không như cộng sản kín bưng trong màn
Tâu thêm vài chuyện liên quan
Biến đổi khí hậu họp bàn giải nguy
Mở rộng thêm TPP
Việt cộng lính mới tức thì nói ngoa
“Việt Nam mà chẳng tham gia
Thì TTP cũng chẳng ra cái gì!”
Trở lại vùng Nam Cali
Cuối năm khủng bố giết đi mấy người
Có cô gái Việt xinh tươi
Tên là Thanh Tín mọi người tiếc thương
Cuối cùng, thì cũng lệ thường
Đi đâu thì vấn vương nơi mình
Quận Cam người Việt linh đình
Làm ăn cũng khá, linh tinh cũng nhiều
Cộng đồng một bếp hai niêu
Cả hai cùng hứa những điều rất hay
Như là hẹn có một ngày
Quyết tâm thống nhất, nhưng nay chưa thành
Cũng vì nhìn quít nói chanh
Cũng vì nhứt định ý anh hơn mầy
Cộng đồng dân khác bên đây
Không biết có tệ như vầy hay không
Làm dân thần chỉ biết trông
Người Việt đoàn kết cả trong lẫn ngoài
Thương yêu đùm bọc nhau hoài
Giải trừ cộng sản để đòi quê hương
Phần trên thần soạn… trên giuờng
Khi mới chuẩn bị lên đường về đây
Cho nên thiếu mất tin này
Vừa nóng, sốt, dẻo, vừa hay vừa rầu
Thần vừa mới nhận không lâu
Ba Dũng hồi xứ ngồi câu cá rồi
Trọng Lú nói “Cũng muốn thôi
Nhưng mà “ý đảng” phải ngồi hy sinh!”
Ý đảng hay ý Cận Bình
Lú lại hoàn lú, linh tinh nói càn
Tứ trụ nay có Đại Quang
Xuất thân từ lũ công an hại nguời
Xuân Phúc như con đười ươi
Đã xấu mà lại hay cười… mím chi
Quảng Nam đẻ cái thằng ni
Thiệt xấu mặt… cậu quá đi ông Trời
Kim Ngân xem cũng lả lơi
Bác Hồ còn sống chắc đời lên hương…
Năm qua thần tấu tỏ tường
Thần xin cáo biệt lên đường về ngay
Sang năm cũng lại ngày này
Thần lên bái kiến tỏ bày năm sau!
Ngọc Hoàng phán: “Biến cho mau,
Ta đang buồn ngủ gặp nhau năm Gà!
Caubay